Lục Nghị Thần thông báo với cha Lục Tân Nghĩa và trai Lục Nghị Tuyên của cùng trở về nhà thương lượng biện pháp ứng phó tiếp theo.
Sau khi đoàn chuyên gia đến nơi, tất cả đều đeo khẩu trang và đeo găng tay cao su để đề phòng ngộ nhỡ, đó mới tiến ngôi làng xảy dịch bệnh.
Mọi lấy mẫu xét nghiệm ở nơi và khẩn trương gửi đến phòng xét nghiệm gần nhất để xét nghiệm, các chuyên gia phân công cho hai cô gái trẻ chia đến nhà bệnh nhân để tìm hiểu và xem xét tình trạng bệnh.
Hầu hết bệnh nhân đều khô họng, mắc ói, nôn mửa, tiêu chảy, còn một trường hợp nặng thì thể bắt đầu mọc mụn nhọt, đó vỡ và mưng mủ, mưng mủ của bệnh nhân nặng nhất bắt đầu thối rữa lở loét. Sau khi nhóm chuyên gia thảo luận, loại trừ khả năng mắc bệnh truyền nhiễm, điều khiến ai cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhóm chuyên gia đang cùng thảo luận nguyên nhân thì mang nước đun sôi qua, vì khứu giác nhạy cảm, La Tiếu ngửi thấy trong nước mùi t.h.u.ố.c nhẹ, trực giác của cô cho thấy nước gì đó .
Cô nhanh chóng quát: "Mọi đừng uống, nước vấn đề."
Ai nấy đều dọa cho giật , nhanh tay bỏ nước tay xuống.
Giáo sư Quách tương đối thuộc với La Tiếu bèn hỏi: "La Tiếu, thử xem, em phát hiện cái gì ?"
La Tiếu ngước giáo sư Quách: "Lúc , nhân viên địa phương rằng nguồn nước kiểm tra và vấn đề gì, nhưng em chắc chắn rằng nước vấn đề, mùi t.h.u.ố.c nhàn nhạt trong đó."
Giáo sư Quách vội vàng hỏi đồng chí phụ trách đưa nước bên cạnh: "Nước lấy từ giếng nào ?"
Mọi dậy theo đến giếng lấy nước, lấy một ít nước giếng lên, đó lấy một phần nước mới đun sôi , sắp xếp nhanh chóng đưa xét nghiệm.
La Tiếu nhờ mang thêm một phân nước giếng lấy lên, đồng thời dặn gửi xét nghiệm để phòng thí nghiệm đun sôi nước giếng mới tiến hành xét nghiệm.
Giáo sư Quách La Tiếu: "Em là cảm thấy nước vấn đề gì, nhưng nếu uống nước khi đun sôi thì vấn đề ?"
La Tiếu lắc đầu gật đầu: "Em cảm thấy khả năng bệnh của trong thôn chính là bắt nguồn từ cái giếng . Nước đun sôi mùi hùng hoàng nhàn nhạt, nhưng đây là nguyên nhân thực sự ."
Giáo sư Quách yêu cầu lấy nước từ các giếng khác trong thôn, dán nhãn riêng và gửi đến phòng thí nghiệm, bên liền đưa kết quả ngay trong đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1021.html.]
Theo như La Tiếu đoán thì đúng là nước giếng vấn đề, theo thống kê như thì hầu hết những bệnh trong thôn đều uống nước giếng , lúc nước gửi xét nghiệm là nước sông và nước từ một cái giếng bên cạnh đó.
Sau khi điều tra mới , một thời gian ở đây phát hiện một vài con rắn lớn, dân làng sợ doạ đến bọn trẻ, liền dùng ít hùng hoàng để g.i.ế.c chúng, họ còn đốt lửa bên giếng để ngạt thở những con rắn trong các khe nứt của đá.
Hùng hoàng cũng là một loại t.h.u.ố.c độc, hùng hoàng khi gặp lửa thể oxy hóa thành asen trioxit thành phần độc tính cao, cụ thể là thạch tín, khi trúng độc khả năng dẫn đến khoang miệng, cổ họng đau và khô, mắc ói, buồn nôn, tiêu chảy, trường hợp nghiêm trọng sẽ c.h.ế.t vì suy tim, suy hô hấp, tiếp xúc lâu dài sẽ gây kích ứng da, xuất hiện mụn nhọt, mụn rộp.
Vấn đề tìm , bước tiếp theo chính là cứu chữa, tuy nhiên việc cần nhóm chuyên gia ở đây suốt, các bác sĩ từ bệnh viện địa phương qua đây tiếp nhận. Bởi vì tìm nguyên nhân bệnh, loại bỏ đây là bệnh truyền nhiễm, dân xung quanh còn hoảng loạn như .
Chiều ngày thứ hai khi bàn giao thứ, bọn họ chuẩn rời khỏi, lúc qua bọn họ dùng máy bay quân dụng bởi vì tình hình khẩn cấp, nhưng lúc về sẽ chuyên cơ đưa về.
Bên sắp xếp bắt xe trong thành phố, đó chuyển sang tàu trở về thủ đô, La Tiếu mang theo đồ lên xe, giáo sư Quách và vài vị giáo sư quen La Tiếu bắt đầu trêu chọc La Tiếu: "Em đây là chuẩn bao nhiêu đồ , định trường kỳ kháng chiến ."
La Tiếu dùng túi xách gian lận lấy nhiều trái cây sấy khô và đồ ăn vặt cho : "Đây là do trong nhà yên tâm , chuẩn cho em ít đồ ăn vặt, kết quả cũng chỗ để dùng tới, nếu như chê, cùng nếm thử chút."
Mọi bật : "Không chê, chê."
La Tiếu phân phát cho từng một.
Sau khi giáo sư Quách ăn trái cây sấy khô: "Mùi vị thật tệ, hổ là trẻ tuổi các em, lão già yếu như giáo sư đây cũng thích."
Có phụ hoạ: "Ăn ngon, quả thật ăn ngon, còn sợ say tàu xe, ăn cái tâm tình liền thoải mái hơn nhiều ."
Đường ở đây thật sự là quá , mà xóc nảy cứ như đang cưỡi ngựa đồng cỏ , đang lúc bàn tán chuyện thì xe dừng .