La Văn Thắng lập tức nhíu mày: "Chú , chú cũng cháu năng lực như thế nào. Nếu chú cho rằng cháu năng lực giúp chú thì cứ ạ, cháu thử xem."
Tăng Bảo Lương liếc con trai đang một bên, ho nhẹ một tiếng: "Là thế , Thuỵ Bình năm nay cũng còn nhỏ, thành phố tìm việc, cháu thể bảo rể của cháu giúp đỡ một chút ."
La Văn Thắng chú của : "Chú, chú đích chuyện với rể của cháu?"
Tăng Bảo Lương : "Không là chú quen rể của cháu, vả lúc cũng chút hiểu lầm với chị gái cháu, sợ là chúng mở miệng sẽ đồng ý."
La Văn Thắng khẽ thở dài: "Chú, thế , cháu sẽ gọi rể , chú đích với , chú thấy như ?"
Tăng Bảo Lương chút hổ: "Như cũng ."
Một lúc , La Văn Thắng tìm Tần Hải Phong đang bận bịu ở bên ngoài với qua sự việc một .
Tần Hải Phong thêm những lời vô nghĩa, thẳng vấn đề: "Nếu công việc chính thức thì cháu năng lực giúp đỡ, điều công nhân tạm thời thì ngược cháu thể giúp em hỏi một chút, về phần , thì xem chính ."
Sau khi xong, Tăng Bảo Lương : "Được, chúng cũng hy vọng xa vời là thể nhân viên chính thức, chỉ cần một việc là , sẽ hơn là ở nhà nông."
Tần Hải Phong : "Vậy , sắp tới năm mới , năm mới cháu sẽ giúp em hỏi thăm một chút, để em về đây một chuyến mùng bảy tháng Giêng, đến lúc đó cháu sẽ cho một thông tin chuẩn."
Tăng Bảo Lương liên tục gật đầu: "Được, , chú phiền cháu mấy ngày , mùng bảy chúng sẽ ."
Tần Hải Phong khi xong liền xoay ngoài bận rộn công việc.
Sau khi Tăng Bảo Lương giải quyết xong xuôi, ông thấy thoải mái hẳn, thấy trong sân nhiều đến giúp đỡ, ông với con trai và con gái: "Ra sân giúp đỡ , đừng để chê ."
Người con trai sẽ tin ngày mồng bảy tháng giêng, mặt mày tươi , phản bác lời cha, dậy chuẩn ngoài.
Cô con gái sang cha : "Cha, vì cha bảo rể cũng tìm việc cho con?"
"Con mới bao nhiêu tuổi? Đến tuổi lấy chồng ngoài gì? Con thì ai sẽ việc nhà?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1054.html.]
"Bây giờ chúng ủng hộ hôn nhân muộn và sinh con muộn, năm nay con mới mười tám tuổi, thể ngoài tìm việc ."
"Lố bịch! Đừng để chê . Nghe lời ."
Nhìn thấy sự phân biệt đối xử của cha , Tăng Thuỵ Lệ tức giận lên: "Dù con cũng mặc kệ, năm mới con cũng sẽ lên thành phố việc."
Nói xong, cô bước ngoài, chuẩn biểu hiện một chút để rể họ giúp tìm một công việc.
Buổi chiều La Tiếu cùng với cả và chị dâu cả, còn hai và em gái họ tới cao ốc Bách Hóa mua một đống giấy màu sắc trở . Cô hỏi bác gái ở nhà bên, tìm một thẩm mỹ ở khu vực nhờ cắt giúp một vài bông hoa.
Bố trí nhà mới một chút, sự bố trí còn hoành tráng hơn nhiều. Cuối cùng, La Tiếu lấy những quả bóng bay mua ở cao ốc Bách Hóa và nhờ giúp một trái tim tường, bên trong dán một chữ hỷ thật lớn, hảo!
Sau khi ăn tối xong, tiễn những hàng xóm sang giúp đỡ về, lúc mới bắt đầu về thủ tục đón dâu ngày mai. La Tiếu : "Chú họ, ngày mai cháu sẽ tìm lấy cho chú hai chiếc xe đón dâu, một chiếc rước dâu và một chiếc chở đồ."
La Văn Thắng cảm kích : "Cảm ơn Tiếu Tiếu, chú thật sự... Hầy, thôi nữa, chung cảm ơn các cháu."
La Tiếu : "Chú họ, chúng bình thường ở xa, cũng ít, nhưng chú hãy nhớ rằng một khi chuyện gì nhất định thông báo cho chúng cháu một tiếng, bởi vì chúng là một nhà."
Đôi mắt của La Văn Thắng đỏ lên: "Chú , cảm ơn các cháu."
La Văn Tú bước đến, vỗ vỗ vai em trai: "Khi em kết hôn chứng tỏ là em trưởng thành. Sau nhớ chăm sóc cho gia đình của . Chúng đều mong em sẽ sống một cuộc sống bình yên và tươi trong tương lai."
Ở thủ đô, một đoàn chậm rãi bước lên tàu hỏa. Người ở nhà thứ ba của nhà họ La, ngay cả La Tư Ngôn là quân nhân cũng xin nghỉ phép, ngoại trừ hai chị em dâu Tiêu Nhã và Giang Du Du vì con còn quá nhỏ nên thể đến thì Cảnh Yến Thu đang m.a.n.g t.h.a.i cũng lên tàu. Chu Tiểu Mẫn gửi hai đứa trẻ về nhà bố đẻ. Dù thì các con cũng lớn, ở với ông bà thì cũng yên tâm.