Gõ cửa phòng việc, thấy từ bên trong truyền : "Mời ."
Công an dẫn đầu đẩy cửa : "Cục trưởng, chị dâu mang sủi cảo đến cho ."
Lục Nghị Thần dậy, từ bàn việc tới, thấy vợ ở cửa, chút đau lòng : "Trời lạnh như , em còn chạy đến đây gì?"
La Tiếu tinh nghịch : "Còn là đến tặng ấm áp cho ."
Công an ở cửa đưa đến xong, lặng lẽ rời , vội vàng xuống lầu, còn muộn nữa thì vỏ sủi cảo cũng tranh .
Lục Nghị Thần kéo xuống sô pha: "Cảm ơn Tiếu Bảo, để xem em mang gì cho ?"
Thật đó ăn ở căng tin, nhưng khi mở hộp cơm , nóng lòng bỏ một cái sủi cảo miệng, hàm hồ : "Thơm thật."
La Tiếu giúp mở những hộp cơm khác, trong đó sườn, tôm, thịt viên và cá. Cuối cùng, cô quên chuẩn một món rau thanh đạm.
La Tiếu Lục Nghị Thần ăn như , trong lòng ngọt ngào.
Lục Nghị Thần ăn uống vui vẻ, còn trò chuyện với cô về hôm nay một vụ án kỳ lạ, mười giờ sáng một bà lão đến báo cáo vụ án, rằng trong nhà kẻ trộm, đồ chuẩn Tết mất ít.
Kết quả là cảnh sát đến nhà bà , trong thời gian ngắn liền tìm thấy đồ thất lạc trong tủ của con dâu thứ hai.
La Tiếu thở một dài, nghĩ thầm vẫn là do nghèo gây .
Lục Nghị Thần ăn cơm xong, rửa sạch hộp cơm, lúc mới hỏi: "Cậu và mợ khi nào đến?"
La Tiếu đang gọt táo cho : "Đến nhà lúc giờ ăn tối, Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt thích họ."
Hai trò chuyện thêm vài câu nữa, lúc La Tiếu thấy thời gian còn sớm, cô bản ảnh hưởng đến công việc của , dù họ cũng đang trực ban, dậy thu dọn đồ đạc: "Em cũng nên về , nếu em sợ Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt sẽ đợi."
Lục Nghị Thần dậy: "Anh đưa em về."
La Tiếu những lời thì đột nhiên bật : "Đừng, em ảnh hưởng đến công việc của . Hơn nữa, còn khả năng của em . Em lái xe đến đây, nửa tiếng là về đến nhà ."
Lục Nghị Thần thể lay chuyển La Tiếu, chỉ thể đưa xuống lầu, cô lên xe, cô rời , đó mới trở cục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1069.html.]
Ngay khi , cả nhóm trực ban vây quanh: "Cục trưởng, sủi cảo của chị dâu đem đến thực sự ngon."
Trên mặt Lục Nghị Thần hiện lên một nụ : "Đó là nhân mà chị dâu các tự tay . Có thể ngon ? Thật là hời cho các ."
Nói xong ngạo kiều mất.
-
Cát Thị, La Thiên Minh cau mày ở đó, một lời cũng .
Phùng Tuệ bưng một cốc nước đến, : "Thiên Minh, hỏi thăm bệnh tình của ông , bệnh viện ở Bắc Kinh thể chữa trị."
La Thiên Minh ngẩng đầu: "Tiền , ở tiền chữa bệnh?"
Phùng Tuệ sắc mặt tái nhợt: " ông trách , đáng nên đưa hết tiền cho La Bân, nhưng nếu năm đó chúng đưa nó về quê, nó sẽ như thế , hối hận."
La Thiên Minh thở dài: "Sống c.h.ế.t do ."
Phùng Tuệ La Thiên Minh: " gặp vợ của Diêu Thừa Tuyên là Ngô Bội Linh phố vài ngày . Bà rằng bây giờ La Tiếu ở thủ đô , học Đại học Y Bắc Kinh, còn là một bác sĩ đang theo học tại một bệnh viện trực thuộc.
Thiên Minh, chúng đến thủ đô tìm nó . Kể cả là quỳ lạy thừa nhận sai lầm, cũng cầu xin nó cứu ông. Nó chắc chắn tiền, chúng mặc dù cha ruột của nó, nhưng cũng nuôi lớn nó, nếu , nó c.h.ế.t từ lâu .
như , nhưng chúng thể gì bây giờ? Trong nhà tổng cộng nổi hai trăm đồng, nhưng ông sống. Nếu ông mệnh hệ gì, mấy con bây giờ?"
La Thiên Minh cầm hộp t.h.u.ố.c lá bàn bên cạnh, lấy một điếu, châm lửa, hút một nhả một vòng khói: "Ừ, sống khổ còn hơn c.h.ế.t sướng, nhưng ở một thủ đô rộng lớn như , chúng cho dù đến thì tìm nó đây?"
Phùng Tuệ lau những giọt nước mắt mặt: "Chúng thể đến bệnh viện trực thuộc Đại học Y Bắc Kinh hỏi một chút, thể tìm nó."
Nửa ngày , La Thiên Minh dường như quyết định: "Được , thu dọn một chút đồ đạc, ngày mai thu xếp thỏa cho bọn trẻ. Ngày chúng đến thủ đô."