Đám La Tiếu thấy tình thế như cũng dám rời , cùng họ trở phòng khách.
Sợ lo lắng, dù cũng ngoài, Cố Khai Vinh về chuyện hôm nay.
La Tiếu thực đây thử giúp xem một chút, nhưng cô tìm cơ hội thích hợp, vốn dĩ cô chuyện với Lục Nghị Thần để xem để cô chẩn đoán và điều trị , dù cũng là một căn bệnh khác, sợ hổ.
hôm nay đến ở đây, La Tiếu Lục Nghị Thần.
Lục Nghị Thần gật đầu nhẹ với La Tiếu, đó với của : "Cậu, để Tiếu TIếu giúp bắt mạch chút ."
Thật cũng ôm hy vọng gì nhiều, dù thì bệnh của ông nội lúc đó nhiều thầy t.h.u.ố.c nổi tiếng từng khám cho ông , họ đều là còn cách nào tiến hành chữa trị.
Mọi đều sững sờ trong giây lát khi điều .
Người đầu tiên phản ứng là Vương Đan Lị mới ngừng , đầu tiên bà về phía Cố Khai Vinh, đó tràn đầy hy vọng La Tiếu.
La Tiếu dậy: "Cậu, bằng kiểm tra mạch tiếp."
Cố Khai Vinh xuống, đưa tay mà tim đập như sấm, hiểu trái tim vốn c.h.ế.t chợt dâng lên một cảm giác khó tả.
Sau khi La Tiếu bắt mạch một cách nghiêm túc, cân nhắc một chút bật .
Vương Đan Lị lúc cũng quan tâm đến thương tâm nữa, bà chằm chằm La Tiếu: "Tiếu Tiếu, cháu cái gì , thể chữa khỏi ?"
La Tiếu hỏi: "Mợ, năm nay mợ bao nhiêu tuổi ạ?"
Vương Đan Lị hiểu tại cháu dâu của bà hỏi điều , nhưng bà vẫn trả lời: "Mợ ba mươi lăm tuổi."
Nói đến tuổi tác, bà khỏi chạnh lòng khi nghĩ ai bằng tuổi cũng là của mấy đứa con mà con.
La Tiếu sang Cố Khai Vinh: "Cậu, còn thì ?"
Cố Khai Vinh chút ngượng ngùng : "Cậu hơn mợ của cháu mười tuổi, năm nay bốn mươi lăm tuổi."
La Tiếu : "Cậu, xin phép nghỉ thêm mười ngày nữa . Hôm nay chúng sẽ bắt đầu điều trị, nếu gì ngoài ý thì ba tháng nữa thể chuẩn mang thai, nửa năm nữa chuẩn sinh cục cưng ."
Nghe , một hồi im lặng trong phòng khách, mợ 'oa' một tiếng bật , lẽ vì kìm nén quá lâu, lúc đều bộc phát , Cố Khai Vinh ôm lấy lòng, đôi mắt đỏ hoe.
Một lúc lâu , Cố Khai Vinh hưng phấn : "Tiếu Tiếu, thật sự thể chữa khỏi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1085.html.]
La Tiếu gật đầu: "Có chút khó khăn, nhưng chắc là thể, cháu sẽ cố gắng hết sức, nhưng khi cháu châm cứu..."
La Tiếu hổ , đó duỗi ngón tay gãi gãi đầu, nửa ngày mới thu hết can đảm tiếp tục: "Là khi châm cứu, thể cần sự phối hợp của ."
Mọi đều là lớn, hiểu ngay lập tức, nhưng thực sự chút hổ.
La Tiếu sai Thạch Đầu và Thái Phong đưa Nghiên Nghiên và Nguyệt chơi trong sảnh nhỏ, lúc mới thêm: "Lúc đó thể mặc quần đùi."
Chuyện nếu đặt ở thế hệ thì lẽ cũng gì to tát, xét cho cùng thì bác sĩ phân biệt nam nữ, chỉ bệnh nhân. bây giờ là cuối những năm tám mươi, tư tưởng của vẫn còn khá bảo thủ, hơn nữa bọn họ là quan hệ như .
Khi La Tiếu điều , gì nữa.
Cuối cùng, vẫn là Vương Đan Lị : "La Tiếu, cho dù khó khăn như thế nào, của cháu sẽ vượt qua, chỉ là phiền cháu ?"
Đây là một câu hai nghĩa, ai cũng hiểu.
Cuối cùng La Tiếu : "Mợ, nếu như , tìm một mảnh vải voan mỏng, mỏng như một chiếc khăn quàng cổ là , cho che ."
Đột nhiên, ai dẫn đầu rộ lên, đó trong phòng khách cũng theo, tiếng khỏi xoa tan sự ngượng ngùng đó.
Ông cụ Cố : "Cứ như lời Tiếu Tiếu . Nếu là trong bệnh viện, chắc thể chữa khỏi?"
Sau khi sự việc giải quyết, La Tiếu quan tâm đến suy nghĩ và tâm tư của khác, nhanh chóng mang bỏ trốn.
Thật , dùng dị năng trực tiếp chữa trị cũng thể, nhưng cô bại lộ, cũng để cho mạo hiểm, dù đời quá nhiều thông minh.
-
Khi La Tiếu và những khác đến đại viện, một vở kịch lớn đang diễn trong đại viện.
Sau khi đậu xe xong liền thấy Viên Gia Ninh lao khỏi nhà, theo là một nhóm , trận đ.á.n.h thật sự quá dọa .