Địch Hoành Đào về phía cô con gái khiến bớt lo , mới kết hôn bao lâu, chồng như Quý Vĩ gìn giữ cho thật , còn ngoài trêu hoa ghẹo bướm.
Ông tức giận mà chỗ trút: "Ngọc Viên, rốt cuộc con gì ?"
Lúc trong lòng Địch Ngọc Viên cũng cảm thấy trong lòng thoải mái, cô thích Quý Vĩ là một chuyện, nhưng bây giờ Quý Vĩ cần cô là một chuyện khác. Cô Quý Vĩ: "Chỉ vì những lời mà bọn họ ? Chẳng cho dù gì cũng sẽ bao dung, tha thứ cho ?"
Ánh mắt Quý Vĩ hiện giờ tràn ngập sự ghét bỏ: " rộng lượng như , đúng là thích cô, nhưng đó bao gồm việc cô giữ đạo vợ, đội cho một cái mũ. Nhà họ Quý chúng cần nổi một cô con dâu lăng loàn như , Quý Vĩ cũng một công tử tiêu tiền như rác nữa."
Nhà họ Địch thì đều về phía Địch Ngọc Viên, Tiêu Hải Phương vội vàng : "Quý Vĩ, nhầm lẫn gì ? Không hôm nay các con cùng ngoài ?"
Bà thầm nghĩ cùng ngoài cùng về, xảy chuyện ?
Quý Vĩ chằm chằm Địch Ngọc Viên: "Cô tự là gọi cả, hai của cô về?"
Người nhà họ Địch , trong lòng đồng loạt vang lên một âm thanh: "Xong !"
Trong lòng thầm nghĩ Ngọc Phong và Ngọc Tuyền cũng thật là, xảy chuyện lớn như mà cũng cho nhà một tiếng.
Địch Hoành Đào cảm thấy mặt nóng hừng hực. Xảy chuyện như , nếu như thực sự li hôn, quan hệ giữa nhà họ Địch và nhà họ Quý cũng sẽ sụp đổ.
Ông vẫn còn cứu vãn một chút, dù đó Quý Vĩ thích con gái đến nhường nào, ông đều thấy rõ.
Địch Hoành Đào hít một thật sâu, : "Quý Vĩ, li hôn là trò đùa, các con cũng mới kết hôn bao lâu. Có chuyện gì chúng xuống từ từ , nhất định là hiểu lầm."
Quý Vĩ quả thực là thích Địch Ngọc Viên, nhưng là một thông minh: " hỏi, đây Ngọc Viên vẫn luôn chịu đồng ý cuộc hôn nhân của chúng , một tháng khi các gọi điện cho ông nội , và Ngọc Viên còn từng gặp mặt, đến chuyện kết hôn, lúc đó cô hề do dự mà cự tuyệt."
"Vậy thì tại một tháng , các gọi điện cho ông nội chuyện kết hôn, Ngọc Viên đổi ý định?"
"Hơn nữa ngày kết hôn rằng cô dâu bỏ chạy, đó là chuyện gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1184.html.]
"Phiền các cho một lời giải thích hợp lý."
Tiêu Hải Phương thấy câu hỏi của con rể, trong lòng vô cùng nóng nảy, chỉ sợ trong nhà ai trả lời thì cuộc hôn nhân sẽ vãn hồi nữa."
Ông cụ Địch gắng gượng Quý Vĩ: "Ngọc Viên nhà chiều chuộng đến quá, nhưng đến tuổi thì thể nào kết hôn. Chuyện các cháu gặp mặt đây trong nhà đều . Ông nghĩ rằng các cháu còn nhỏ, thể kéo dài thêm nữa nên mới gọi điện cho ông nội cháu bàn chuyện kết hôn. Vì điều cháu là trùng hợp."
"Ngày kết hôn cô dâu chạy trốn, đó càng là lời vô căn cứ. Nếu như Ngọc Viên chạy trốn thì cháu mà đón cô dâu? Cũng thể thấy tiếng gió mà tưởng là mưa, ông cháu những lời đó ở , ý gì."
Đang chuyện thì Địch Ngọc Phong và Phương Tịnh Tịnh cũng mang vẻ mặt vui về nhà.
Bọn họ về bao lâu, Địch Ngọc Tuyền cũng về.
Tính cách của Quý Vĩ là một khi quyết định thì sẽ giải quyết nhanh chóng, vì liền về phía Địch Ngọc Tuyền : "Nếu như các hôm nay xảy chuyện gì thì để cả và hai ."
Địch Ngọc Tuyền tính cách chính trực, đem chuyện xảy ở nhà họ Viên hôm nay kể một lượt, thêm mắm dặm muối, cũng giản lược tình tiết, hết những chuyện mà thấy.
Chỉ là khi xong, mặt của nhà họ Địch đều vả đôm đốp.
Vẻ mặt Quý Vĩ lạnh lùng: "Nếu như Ngọc Viên lòng sống đến bạc đầu với thì cũng sẽ trễ nãi cô , chúng vẫn nên chia tay trong vui vẻ , đừng tổn thương đến tình cảm nhiều năm giữa hai gia đình."
Lúc Phương Tịnh Tịnh nhận ánh mắt cầu cứu của chồng, chỉ đành ho nhẹ một tiếng: "Quý Vĩ, lẽ Ngọc Viên quan tâm đến em như em quan tâm đến em , nhưng mới kết hôn bao lâu li hôn, việc đối với danh tiếng của em và em đều , em vẫn nên suy nghĩ thêm một chút ."
Quý Vĩ tự giễu: "Không cần , đây cũng chỉ là đơn phương tình nguyện, bây giờ nên tỉnh táo ."