Lục Nghị Thần hiện tại đang là nhân sự ở trạm máy nông nghiệp công xã, chiếc máy kéo cũng thuộc về trạm máy nông nghiệp, chẳng qua là những chiếc máy kéo cấp cho thôn Thanh Sơn, nhưng lái là công nhân ở trạm.
Vụ xuân ở thôn, máy kéo việc trong thời gian thu hoạch mùa thu, bình thường đều là do trạm sắp đặt, găng tay cũng là phúc lợi của trạm bọn họ.
Lúc La Tiếu đến thì thím Kiều cũng thấy cô : "Nghe Lý Tú Lan tặng quà cảm ơn cho cháu ?"
La Tiếu đáp: "Dạ."
Thím Kiều : "Hôm nay cháu quá đúng, nếu hôm nay cháu mà lấy của Lý Tú Lan cái gì đó thì thể nào bà cũng bu bám buông."
La Tiếu khẽ đáp: "Thím ."
Ngay lúc đại đội trưởng chuẩn phân công, đột nhiên một chiếc xe Jeep trong thôn, xe qua cầu thì dừng .
Ba bước xuống xe, một đàn ông trung niên đeo bốn chiếc túi, còn một quân nhân mặc quân trang, cuối cùng bước xuống xe là một nữ đồng chí trung niên nổi tiếng.
Bí thư chi bộ và đại đội trưởng chạy đón tiếp, bí thư chi bộ Trương Đức Chính hỏi: "Đồng chí, mấy là?"
Người quân nhân hỏi: "Làm phiền , xin hỏi La Tiếu ở đây ?"
Những dân bên ngoài tìm La Tiếu, Khổng Bảo Như ở trong đám la lên: "La Tiếu, tìm."
La Tiếu thấy tìm thì vội vàng chạy ngoài, trong lòng thầm nghĩ tìm là ai mà một trận lớn như .
Vừa bước khỏi đám thì liền thấy Kiều Dục mặc quân trang thẳng tắp đó, nhíu mày hỏi: "Sao đến đây? Cơ thể bình phục ?"
Kiều Dục cảm thấy vui khi thấy , vội vàng trả lời: "Ừm, bình phục , chuyện hôm đó thành thật xin , là em họ chuyện nặng nhẹ, mặt nó đến xin cô."
Người như thì ít cũng cho một chút mặt mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-124.html.]
La Tiếu thấy phía còn hai đang đây, cô : "Trong thôn đang việc, chúng qua bên đó chuyện."
Tiện thể còn báo cho bí thư chi bộ và đại đội trưởng, khi bọn họ rời thì cô còn giải thích hồi lâu.
Bí thư chi bộ Trương Đức Chính về phía con trai cả là Trương Đông Trach: "Con ở phân công công việc, chúng một lát ngay."
La Tiếu giới thiệu một chút với bí thư chi bộ và đại đội trưởng, đó sang giới thiệu sơ về Kiều Dục.
Khi cả nhóm đến cầu, phụ nữ trung niên tiến lên, nắm lấy tay La Tiếu: "Cháu tên La Tiếu , thật sự cảm ơn cháu, nếu cháu thì Kiều Dục sợ là sẽ nguy hiểm .
Thật sự cảm ơn cháu nhiều lắm, , đúng , dì là bác của Kiều Dục, của Tống Văn Bân, hôm nay đến đây ngoại trừ việc cảm ơn cháu thì cũng xin cháu cho thằng con bất hiếu đầu óc bình thường của dì.
Nó là một đứa cứng đầu, những lời nó ngày hôm đó cháu tuyệt đối đừng để trong lòng, cứ xem như đầu óc nó vấn đề là ."
La Tiếu phì : "Dì , nào nào con trai như chứ."
Người phụ nữ : "Dì thật, đúng , dì tên là Kiều Ái Hồng, đang việc ở Cục tài chính Cát Thị, nếu cháu thủ đô thì thể đến tìm dì chơi."
La Tiếu khẽ, đáp lời của Kiều Ái Hồng, thầm nghĩ nếu tìm bà chơi thật thì sợ con trai bà sẽ những điều khó hơn.
Người cán bộ đeo bốn chiếc túi ban nãy cũng lên : "Chú là cha của Tống Văn Bân, tên Tống Chí Hùng, sự việc ngày hôm đó chú Kiều Dục kể , đứa nhỏ quả thật đơn giản, gặp nguy cũng hề hoảng loạn.
Đứa con trai của chú hiểu chuyện nên mới những lời , cháu đừng để trong lòng, chú nghiêm khắc dạy dỗ nó , hôm nay nó còn đến lớp nên tới đây ."