La Tiếu : "Mọi lo lắng quá , giờ cháu hề để bụng về lời của , cháu nghĩ cần đặt nặng vấn đề cách của khác về như .
Dù thì chỉ cần thẹn với lương tâm là , giải thích nhiều cho những liên quan thì cũng ích gì, cháu nghĩ như quả thật phí thời gian, hơn hết là hãy những việc ý nghĩa hơn."
Tôn Chí Hùng gật đầu : " , con bé thật sự đơn giản."
Kiều Dục một bên để ý thấy từ đầu đến cuối La Tiếu cũng thèm một cái, trong lòng tủi , thầm nghĩ sợ là cô gái còn giận chuyện ngày hôm đó, kịp ngăn em họ những lời tổn thương khác đến .
lúc đó cũng bối rối mà, ai mà em họ sẽ những lời như , hầy, đứa em họ như Lã Phương Phương mê hoặc , cứ nhất quyết bảo vệ cô , thật sự là gì hơn.
Kiều Dục cứ chằm chằm La Tiếu, nếu nhờ cô gái mặt thì sợ là c.h.ế.t thật . Vậy mà còn cảm ơn mà tức giận bỏ , mấy ngày nay vẫn luôn tự trách bản .
Sau khi trò chuyện xong, Kiều Dục vốn nhà, nhưng thấy La Tiếu ý, bí thư chi bộ liền giải vây: "Hay là trong nhà uống miếng nước, đường xa vất vả ."
Vợ chồng Tống Chí Hùng cũng La Tiếu thật sự tiếp xúc nhiều với bọn họ, hoặc bởi vì tổn thương bởi những lời của con trai nên dính dáng gì thêm nữa.
Kiều Ái Hồng vẫn thích cô gái La Tiếu .
Kiều Dục sợ bác từ chối nên : "Vậy thì phiền ."
Anh lấy một bao t.h.u.ố.c xe, đốt cho bí thư chi bộ và đại đội trưởng, lúc mới đến trụ sở lữ đoàn.
Lúc , La Tiếu thấy bên xong, bí thư chi bộ : "Không , lát nữa cháu đến nhà kho lớn việc là ."
La Tiếu : "Cảm ơn bí thư chi bộ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-125.html.]
Thật khi đến đây thì Kiều Dục tìm hiểu hết về La Tiếu, cô khó khăn, nên một lát thì bọn họ mới dậy chuẩn rời khỏi.
Kiều Ái Hồng : "La Tiếu, hôm nay bọn dì đến mang theo một vài thứ, cháu mang về nhà là để ở đây ?"
La Tiếu đáp: "Dì cần để , cháu nhận tấm lòng của , tình huống đó để ý nguy hiểm, để bảo vệ thương, nếu cháu thờ ơ thì còn là ?
Hơn nữa nếu ngày đó hét lên thì lẽ cháu cũng thương, vì việc cháu cũng chỉ là để trả ơn thôi, cần mấy việc như ."
Kiều Ái Hồng càng ngày càng thích cô, thực sự là quá thông suốt, bà cũng quan tâm những thứ , trực tiếp lấy đồ đạc xe, hai cái túi lưới đầy ắp mạch nha và sữa bột.
Còn một hộp quýt, hộp thịt bò, kẹo sữa thỏ trắng, đường đỏ, đường trắng, hai cuộn vải, một cuộn vải nhung, một cuộn vải kaki , một túi gạo và một túi mì.
Điều quả thực khiến khác mở mang tầm mắt, La Tiếu vốn nhận, chỉ từ chối nhưng cô vẫn theo bọn họ, chủ yếu là vì hai bao gạo và mì, cũng lý do để ăn đồ ngon.
Vậy nên cô : "Hay là như , chờ cháu một chút, cháu sẽ lấy vài thứ để mang về, nếu thì cháu sẽ nhận."
Kiều Dục liếc bác , đó đồng ý, đúng lúc đại đội trưởng và bí thư chi bộ lái xe ba gác đến để xách đồ về nhà, những đang ở trong nhà kho lớn đều ghé đầu xem.