Ngày hôm , lúc La Tiếu tỉnh thì là lúc mặt trời lên cao , hai con gái cũng ở trong phòng, tủ đầu giường một mảnh giấy, phía là bản kiểm điểm mà Lục Nghị Thần để , La Tiếu xem xong thì ném trong gian.
Bỗng nhiên nhớ giữa trưa hôm nay còn cuộc hẹn, thế là cô nhanh chóng rửa mặt chuẩn , cầm lấy túi xách sân, chợt thấy tiếng vui từ trong phòng khách.
Bác gái họ Dung từ trong phòng: "Tiếu Tiếu, bữa sáng hâm nóng trong phòng bếp ."
La Tiếu ngượng ngùng, hôm nay quả thật cô dậy quá muộn : "Vâng, cháu ăn xong xem mấy đứa nhóc ."
Trong bình giữ nhiệt cháo, trong nồi một quả trứng luộc, hai cái bánh bao, còn cả một khay đồ ăn.
La Tiếu ăn bữa sáng xong, thuận tay thu dọn bát đĩa mới phòng khách mấy đứa con. Cô chơi với chúng một lúc, lên thấy ai, lúc mới ôm đến bên trong cho uống sữa.
La Tiếu nghĩ đến khi đầy một tuổi thì sẽ cho bọn nhóc cai sữa, đến lúc đó đúng lúc nhiệt độ thời tiết ôn hòa.
Cô thu dọn một chút, đang chuẩn xuất phát thì điện thoại trong phòng khách vang lên. La Tiếu bắt máy: "Alo, xin chào."
"Bé Tiếu, chuẩn xong ?"
"Ừ, đang chuẩn xuất phát."
"Vậy em chờ một chút, mười phút nữa hẵng . Tối qua tuyết rơi nhiều đấy, hôm nay nhiều ô tô, sợ là chờ xe bus , để về đưa em ."
La Tiếu nghĩ đến tuyết trong viện, sợ là đúng như lời , hôm nay thể chờ xe , cô : "Được , em chờ , lái xe chậm một chút."
La Tiếu đang chuẩn chơi một lúc với các con, chợt thấy ngoài cửa lớn gọi: "Dì La Tiếu, con về nè."
Vừa giọng thì là ai, chính là cháu ngoại nhỏ nhà bên, Điểm Điểm. La Tiếu nở nụ , xoay cửa .
Cửa mở , một cái đầu nhô : "Điểm Điểm, hôm nay lạnh thế mà về ?"
Mẹ nhóc là Tôn Giai Tuệ ở phía , tức giận mắng mỏ: "Hôm nay ngày nghỉ của nhà trẻ, nhưng nó quậy đòi trở về bằng cách, khuyên thế nào cũng ."
La Tiếu cố ý chọc: "Điểm Điểm, con trở về để gì đấy?"
Điểm Điểm ngẩng đầu lên nở một nụ mê : "Dì La Tiếu, con về là thăm em Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt, con nhớ bọn họ."
La Tiếu nghĩ thầm, may mà hiện tại Lục Nghị Thần ở nhà, nếu cô dám chắc chắn Điểm Điểm cửa lớn nhà cô nữa.
Tôn Giai Tuệ ngượng ngùng : "Còn về chỗ ba mà chạy đến nhà cô , đúng là chán nản quá."
La Tiếu nở nụ , bác trai họ Dung thấy Tôn Giai Tuệ tiến : "Mọi , đến hậu viện xúc tuyết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1292.html.]
La Tiếu dặn dò: "Xúc mở đường là , ngày mai cháu sẽ gọi đến dọn tuyết trong sân."
Sau khi chuyện vài câu với Tôn Giai Tuệ, chợt thấy bên ngoài tiếng ô tô dừng , La Tiếu tiến lên hôn hai cục cưng một cái, lúc mới mặc áo khoác , đeo túi xách chào hai con Tôn Giai Tuệ. Cô xoay với bác gái họ Dung: "Bác ơi, cháu đây."
Bác gái họ Dung xua tay: "Hôm nay đường dễ , các cháu lái xe chậm một chút."
La Tiếu gật đầu: "Yên tâm , con sẽ bảo chậm một chút."
Lục Nghị Thần gọi to một tiếng, La Tiếu nhanh chóng chạy ngoài.
Sau khi lên xe: "Vừa gọi điện thoại ở mà tới cửa nhà nhanh ?"
"Vừa ở đơn vị công tác của em, hôm nay đường nên về đón em , nếu sợ em sẽ bộ mất."
Sau khi khỏi ngõ nhỏ, Lục Nghị Thần mắt vẫn phía : "Tiếu Tiếu, hôm nay em thoải mái gì ?"
"Anh còn hổ mà hỏi ?"
"Em xem bản kiểm điểm của ?"
"Thứ đó ích lợi gì, miệng đàn ông đều là quỷ gạt , lời của mà tin thì heo cũng thể leo cây."
Lục Nghị Thần đưa tay sờ mũi, nghĩ rằng cái miệng nhỏ bây giờ càng ngày càng mắng .
Giải thích vô dụng thì thôi im lặng , dù thái độ đoan chính là , mặc đ.á.n.h mặc mắng, còn tái phạm.
La Tiếu mắng mà lời nào, lúc mới hạ hỏa, đó cô chán nản một câu: "Sao giải thích?"
Lục Nghị Thần nghiêng đầu qua liếc La Tiếu một cái, nhỏ giọng than thở: "Không vì em ? Anh lựa chọn đầu hàng."
La Tiếu lập tức tiếng: "Phục ."
Nói xong cô còn giơ ngón cái .