Thu dọn đồ đạc và rời khỏi Cục cảnh sát.
Lái xe đến nhà họ Cố, lúc gọi điện sẽ về nhà họ Cố, ông ngoại dùng cao cây sơn bối mẫu Tứ Xuyên do cô , dùng , mấy ngày nay bản cũng bận thời gian trở về.
Sau khi rẽ một góc đường, cô mua mười con vịt , nghĩ đến việc giữ một con cho lũ trẻ và một con cho ông ngoại, phần còn thì để cho mấy Lục Nghị Thần thêm bữa ăn.
Khi đến nhà họ Cố, thím Đường đang ướp món mặn, thấy La Tiếu đến, liền mỉm rửa tay ngoài: "Tiếu Tiếu, hôm nay cháu thời gian rảnh qua đây ?"
La Tiếu : "Trưa nay đến Cục cảnh sát thành phố đưa cơm cho Nghị Thần, cháu liền thuận đường qua đây thăm ông ngoại."
Vừa giao con vịt trong tay qua: "Buổi tối thêm một món cho ông ngoại."
Thím Đường chiếc túi giao: "Tối nay ông cụ lộc ăn ."
La Tiếu thấy Cố Thiến Như: "Thím Đường, dì của cháu ?"
Thím Đường thần bí một cái: "Cùng cha cháu ngoài ."
La Tiếu một bộ dáng cháu hiểu: "Cháu thăm ông ngoại."
Thím Đường gật đầu: "Ông cụ đang trong phòng sách."
Gõ nhẹ cửa, thấy bên trong chuyền tiếng : "Mời ."
La Tiếu đẩy cửa : "Ông ngoại, cháu qua đây thăm ông."
Ông cụ ngẩng đầu về phía : "Tại mang theo bọn nhỏ?"
La Tiếu tươi bước : "Trưa nay cháu đến trong cục đưa đồ ăn cho Nghị Thần, mang theo bọn nhỏ thì tiện, sợ ảnh hưởng đến khác việc."
Ông cụ hiệu cho cô .
La Tiếu đặt hoa quả khô chuẩn từ từ trong gian lên bàn: "Ông ngoại, những hoa quả khô , nếu ông thì ăn một ít , cho sức khỏe."
Ông cụ mỉm gật đầu, rót một tách cho La Tiếu đặt lên bàn.
Thu dọn một ít sách bàn, đặt giá sách phía , nghĩ tới điều gì đó, liền mở miệng : "Về chuyện của cha cháu và dì cháu, cháu cách nghĩ như thế nào?"
La Tiếu ngờ ông cụ hỏi điều .
Nhấp một ngụm : "Vậy xem ý của bọn họ. Chỉ cần bọn họ nguyện ý, cháu đương nhiên là sẽ vui khi thấy nó xảy , bọn họ đều là , nên hạnh phúc của ."
Ông cụ an tâm khi lời của La Tiếu: "Cháu là một đứa trẻ sáng suốt, những lời của cháu, ông liền yên tâm ."
Hai trò chuyện một lúc, La Tiếu dậy về, buổi tối cô còn đưa đồ ăn cho Lục Nghị Thần, nên cô về sớm chút để giúp bác gái họ Dung.
Vừa rời khỏi nhà họ Cố, cô liền nhận điện thoại từ Quý Lâm, vốn dĩ tối nay Quý Lâm cùng ăn một bữa, nhưng La Tiếu rằng buổi tối cô thời gian, chỉ đành hẹn trưa ngày mai, là cô chuyện quan trọng với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1337.html.]
La Tiếu ở trong điện thoại đùa nghịch với Quý Lâm một hồi, lúc mới cúp máy.
Về đến nhà, bác gái họ Dung bắt đầu chuẩn , Tề Lĩnh đang đón Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt học về.
Nghiên Nghiên chạy tới: "Mẹ, cô giáo tháng sẽ cuộc thi piano ở thủ đô, hỏi bọn con tham gia ."
La Tiếu vuốt tóc con gái: "Vậy ý của bọn con thế nào?"
Nghiên Nghiên em gái ở phía , Nguyệt Nguyệt tới: "Cô giáo với trình độ hiện tại của bọn con, thì thể tranh giành thứ hạng."
La Tiếu : "Thật sự là hai cái xảo quyệt, rõ ràng đều chủ ý , còn tới hỏi ."
Mọi đều .
La Tiếu cũng kéo Nguyệt Nguyệt trong lòng : "Muốn tham gia thì , cha và luôn ủng hộ bọn con, cần bất kỳ áp lực gì, cứ xem như là hưởng thụ một bữa tiệc âm nhạc là ."
Hai chị em và gật đầu với , Nghiên Nghiên : "Vậy lát nữa gọi điện thoại cho cô giáo, để cô giáo giúp bọn con đăng ký."
La Tiếu vỗ vai hai cô gái: "Được , bây giờ gọi liền, hai đứa chơi ."
Cô trực tiếp gọi điện thoại cho cô giáo, rõ ràng chuyện xong, lúc mới tiến phòng bếp giúp bác gái họ Dung đồ ăn.
Sau khi nấu cơm cho bữa tối, thịt lợn kho, thịt lợn hầm bún dưa chua, rau cải ướp vị, đợi thức ăn chuẩn , liền liên lạc với Lục Nghị Thần, mới bọn họ bây giờ còn về cục, e rằng nhất thời nửa ngày sẽ về .
Nghe bây giờ còn ở bên ngoài, nơi cách thủ đô hai mươi ki-lô-mét, còn hôm nay sẽ ở thâu đêm, để La Tiếu cần lo lắng cho bọn họ, buổi tối về nhà ăn trong cục sẽ để cơm cho bọn họ.
La Tiếu chỗ đó, thôn đất, đây nơi đó một cái xưởng, cũng đóng cửa, lâu còn hoạt động nữa, cho dù tìm một nơi để ăn cũng khả năng.
Vốn dĩ để Tề Lĩnh đưa đồ, nhưng khi nghĩ , vẫn là tự đưa , bác gái họ Dung nấu hai nồi cháo kê lớn, mượn một cái hộp giữ nhiệt lớn từ chị dâu Hồ Lệ Phương đang mở một quán ăn ở đầu hẻm, chuẩn đó đem đồ ăn đặt lên xe.
Tề Lĩnh La Tiếu: "Chị dâu, muộn như , là để ."
La Tiếu bật : "Không , để , chỗ đó."
Chủ yếu là cô để đồ ăn cháo trong gian một lát, bằng đến nơi thì đồ ăn cũng tản gần hết hương vị , còn ăn cái gì mà ăn.
Vịt vẫn còn ở trong gian, nếu bây giờ lấy thì lúc đến nơi chắc chắn sẽ nguội ăn , vẫn là bản tự một chuyến , lát nữa ngoài liền tìm một nơi để thu đồ ăn trong gian.
Tề Lĩnh chút yên tâm, La Tiếu trực tiếp đ.á.n.h mấy hiệp với Tề Lĩnh ở trong sân, khiến Tề Lĩnh kinh ngạc thôi.