Sau khi La Tiếu lái xe rời , tiên tìm chỗ đem đồ ăn gian, lúc mới tiếp tục khởi hành.
Ra khỏi đường của thủ đô thì hai bên còn đèn đường nữa, đường một mảnh đen kịt, dựa cảm giác, may mắn là La Tiếu lái xe , đổi mới học chắc sợ là chạy xuống mương .
Chỗ của bọn họ ở hiện tại, ai ở đường, tất cả đều là đồng ruộng, gồ ghề xóc nảy thật sự khó .
Hai tiếng La Tiếu mới đến tới nơi, lúc thấy ánh đèn, La Tiếu liền mang bộ đồ ăn để trong xe, hơn nữa còn lấy một cái chăn cũ từ trong gian phủ lên bề mặt.
Khi đến gần hơn, thì phát hiện đang thu thập một ít chứng cứ trong gió lạnh.
Đây là điểm dừng cuối cùng của họ trong ngày hôm nay, lúc La Tiếu gọi điện thoại đến, bọn họ cũng mới tới.
Nhìn thấy xe đến gần, đồng chí công an qua đón xe, nhưng thấy biển xe phía , trong lòng cảm thấy ấm lòng, chẳng trách cục trưởng cưng chiều vợ nhà , lo lắng cho , đây mới là tình yêu .
Sau khi tắt máy xe, công an đến phía : "Chị dâu, thật sự để chúng gì đây, vất vả chị ."
La Tiếu trêu đùa : "Ai bảo là của công an chứ, đây là đau lòng cho cục trưởng của các , các chỉ là tiện đường thôi."
Mấy bên cạnh nở nụ : "Vâng, , , tiện đường, tiện đường, tiện đường chúng cũng vui vẻ ."
La Tiếu : "Kêu luân phiên đến đây ăn cho ấm hẵng tiếp tục việc, thực mới vực đạo mà."
Lục Nghị Thần nhận tin tức đến đây: "Đã muộn , để cho Tề Lĩnh đem , càng ngày càng ngoan ."
La Tiếu sợ những khác những lời của , đưa tay véo một cái: "Không vì em sợ đưa đến thì cơm lạnh , còn vì cho ăn cơm còn nóng , thật sự là đáng ghét quá ."
Lục Nghị Thần vươn tay kéo tay La Tiếu : "Anh còn sợ em mệt , , Tiếu Bảo, sai , nên hung dữ với em."
La Tiếu thừa cơ đưa đòi hỏi: "Vậy sai thì bồi thường chứ?"
Lục Nghị Thần xung quanh: "Được, em bồi thường gì, tính, vẫn chứ."
La Tiếu gật đầu: "Này thì cũng tạm, em tha thứ cho , còn bồi thường thì đợi em nghĩ kỹ cho , mau ăn cơm thôi."
Chiều hôm nay vẫn luôn chạy tới mấy chỗ hiện trường, ngay cả nước bọt cũng thời gian uống, thật ngờ chị dâu suy nghĩ chu đáo như , chỉ đồ ăn, mà còn mang đến một thùng cháo giữ nhiệt cho , thật sự là ấm lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1338.html.]
May mắn La Tiếu thông minh, lúc gần mới nhớ cầm theo bát và đũa, nếu đưa cơm tới thì ăn như nào .
Hôm nay Lục Nghị Thần cũng chăm sóc đặc biệt, cũng giống như , vợ cùng ăn, ăn đến ngon lành.
Thứ nhất là đồ ăn thật sự ngon, ở đây là gọi món, bận cả buổi chiều, bụng sớm đói dán cả lưng , thứ hai là hôm nay lượng công việc nhiều, sợ là đêm nay ở trong , đều mau chóng kết thúc công việc.
Cho nên đến nửa giờ, bộ cơm đều ăn xong cả .
Trong bụng thực , cháo bổ sung nước kịp thời, đều tràn đầy năng lượng trong đêm giá lạnh .
Thu dọn đồ đạc xong xuôi, La Tiếu cũng ở lâu, với Lục Nghị Thần vài câu thì lái xe rời .
Chỉ là đến nửa đường thì dừng xe , cách đó xa một phòng điều hành đập chứa nước, hiện tại vẫn thể thấy ánh đèn, La Tiếu lái xe qua đó, xuống xe gõ cửa sân, chờ cửa lớn mở thì rõ mục đích đến.
Người phụ nữ đó nhiệt tình để cô , thời đại vẫn khá thật thà chất phác.
Từ xe, thực tế là từ trong gian lấy gừng với đường nâu, mượn phòng bếp của nấu một nồi gừng, rửa sạch thùng giữ nhiệt đựng cháo lúc nãy, đó đổ đầy một thùng gừng.
La Tiếu từ xe xách xuống một ít hoa quả, cảm ơn phụ nữ đó mới rời khỏi.
Đợi đến lúc thấy xe La Tiếu nữa, còn buồn bực, chị dâu trở nữa.
Lục Nghị Thần cũng tưởng là xảy chuyện gì, sốt ruột chạy tới: "Tiếu Tiếu, trở đây?"
La Tiếu xuống xe: "Không , đừng lo lắng."
Sau khi xuống xe, mở cốp xe : "Không xa ở phía một phòng điều hành đập nước, ở đó một cặp vợ chồng đang trực ban, em mượn phòng bếp của , nấu cho các một thùng gừng, hôm nay trời rét đậm, ban đêm ít nhất các cũng uống một ít."
Lục Nghị Thần ôm trong lòng một hồi, ở bên tai cô : "Vợ , cảm ơn em."