Hai vợ chồng nhà thứ nhất nhà họ Tôn mất hứng trở về, nhà họ Tôn cũng thèm ăn sáng, tất cả đều tụ tập ở nhà thứ nhất một nữa để bàn bạc đối sách.
Ăn cơm xong, Cao Giải Phóng dẫn đoàn bọn họ đến lều nấm ở cách đó một chút, đó tiến nhà kho, bên trong bày thanh nấm chỉnh tề, còn dân đang thu hoạch trong lều.
Nhìn đều đem từng giỏ nấm, nấm hương đưa lên xe đấy, nụ thỏa mãn mặt dân làng, bản bỗng nhiên cũng một loại cảm giác thỏa mãn lên lời, cảm thấy tất cả những thứ đều đáng giá.
Bọn nhỏ thấy dân làng thu hoạch nấm, ai nấy cũng đều ngứa tay thử, Cao Giải Phóng gọi tới dạy mấy đứa nhỏ hái, La Tiếu nấm mà bọn nhỏ hái cô sẽ trực tiếp mua, vặn buổi trưa sẽ ăn.
Thật cô sợ bọn nhỏ hái , hư hỏng, cho khó .
thật ngờ mấy đứa nhỏ cả buổi sáng hái hơn mười giỏ, bộ đều , ngược khiến La Tiếu với cặp mắt khác.
La Tiếu bảo Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt trở về một bài văn, một chút cảm thụ, cảm nghĩ về mấy ngày nay.
Sắp đến trưa La Tiếu mới gọi bọn nhỏ trở về, buổi sáng nay Thạch Đầu và Thái Phong cũng giúp thôn dân ít việc, hai thanh niên mấy năm nay vẫn luôn sống ở thành phố, cuộc sống nông thôn như đối với bọn họ mà cũng mới lạ.
Trở biệt thự của điểm thanh niên trí thức, đồ ăn chuẩn xong.
Lục Nghị Thần giữ Cao Giải Phóng và Tôn Quý Xương , để bọn họ xuống ăn cơm cùng .
Hai cũng từ chối, lúc mượn cơ hội ăn cơm để cùng bọn họ chuyện phiếm, để cho bọn họ nhắc nhở, dù vợ chồng bọn họ cũng ở thành phố lớn, kiến thức và mắt vượt xa những trong thôn như bọn họ.
Lúc ăn cơm gần xong, quả thật hai vợ chồng cũng đưa cho bọn họ một ít ý kiến mang tính chất xây dựng, hai đang nghiêm túc, liền thấy bên ngoài ồn ào.
Có chạy : "Bí thư, là của nhà họ Tôn gặp Thạch Đầu."
Cao Giải Phóng cũng chút tức giận, lên: "Người nhà họ Tôn gì, vẫn còn dứt, đúng ?"
Nói xong liền ngoài, nhà họ Tôn ngăn : "Nhà họ Tôn, bây giờ là các ăn no rỗi việc đúng , ở nên gây sự ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1399.html.]
Người con trai thứ hai của nhà họ Tôn là Tôn Bảo Khánh dậy: "Chú Giải Phóng, chuyện năm đó, chúng cháu sai , nếu bởi vì vợ cháu hiểu chuyện, cũng để cho Thạch Đầu khi dễ, càng sẽ để cho Thạch Đầu chịu tội như , hiện tại chúng cháu ý gì khác, chỉ bồi thường một chút cho Thạch Đầu."
Thạch Đầu lên, nghĩ đến lời La Tiếu buổi sáng, cũng học theo : "Các bồi thường cho , thì cho tiền , như , , tất cả đều ."
Tôn Bảo Khánh Thạch Đầu như , trong lòng chút mất hứng, còn là trong thành phố, đây là rơi tiền trong mắt, nhưng dễ phát tác, chỉ đành nhịn sự thoải mái ở trong lòng, : "Thạch Đầu, đề cập đến tiền nhiều ngoài như , nhưng cháu chính là cháu ruột của chúng đó."
Thạch Đầu lạnh lùng trả lời: "Chẳng lẽ các đều mất trí nhớ tập thể , quên năm đó các gì , nếu quên gọi đồng chí công an đến giúp các nhớ một chút."
Tôn Bảo Khánh Thạch Đầu gì, cũng ăn khép nép nữa: "Ký cắt đứt thích , thì thế nào, mày còn là cháu ngoại của tao, lưu dòng m.á.u của em gái tao, hiện tại là xã hội gì còn đoạn , mày thể ."
La Tiếu mất hứng, đang mở miệng chuyện, Lục Nghị Thần kéo .
Cho cô một ánh mắt yên tĩnh chớ nóng nảy, ngoài: "Muốn nhận cũng , kết toán chi phí nuôi Thạch Đầu mấy năm nay cho , cầu xin Thạch Đầu tha thứ, chỉ cần phù hợp với hai điều kiện , tùy các ."
Con trai thứ ba nhà họ Tôn : "Cậu bao nhiêu tiền."
Sau đó bổ sung thêm một câu: "Cậu cũng đừng sư tử ngoạm, chúng cũng kẻ ngốc."
Lục Nghị Thần nhạt : " nuôi Thạch Đầu mười bốn năm, cũng nhiều, các chỉ cần đưa cho mười ngàn là , các cũng đừng nghĩ nhiều hơn, đây đều là giá tâm, thằng bé ăn, uống, mặc đều là tinh phẩm."
Lúc nhà họ Tôn vui, lúc Ninh Tử Bình hứa nếu khiến Thạch Đầu nhận về nhà họ Ninh, sẽ cho bọn họ ba ngàn đồng, bọn họ nghĩ bây giờ cũng qua mấy năm, dù cũng thể thích hợp đòi nhiều hơn một chút, nhưng cũng cho đến mười ngàn, mua bán mất tiền bọn họ cũng .