Lục Nghị Thần tâm tình , và Thạch Đầu vẫn ở trong đám xã viên đến xem náo nhiệt cách đó xa, bởi vì ở phía bên trong nhà bọn họ rõ lắm bên cái gì, sợ cô nhóc bắt nạt.
Cho nên hai họ liền lặng lẽ ở đằng , vặn (ngọc mễ) che chắn, lúc những chuẩn tan bọn họ mới lui trở về trong nhà .
Anh cô nhóc lên đại học mới cân nhắc tìm đối tượng, thấy cô tìm một cùng chung chí hướng chồng, rõ ràng lời sai, nhưng trong lòng bản cứ thoải mái.
Thạch Đầu thấy sủi cảo hấp, liền ha ha nở nụ : "La Tiếu chị, bây giờ em thật sự là vô cùng vui vẻ, từng nếm qua nhiều loại đồ ăn như , mỗi loại còn đều ăn ngon nữa.
Quan trọng nhất chính là còn chị và Lục ở cạnh em, nếu như chúng vĩnh viễn rời xa thì thật ."
Người vô tâm, ý, Lục Nghị Thần bỗng nhiên hiểu vì để ý đến những lời như , ngẩng đầu về phía La Tiếu, tựa như là cuối cùng cũng nghĩ thông suốt một việc, đó tâm trạng cũng trở .
Uống một ngụm cháo, gắp một chiếc sủi cảo hấp c.ắ.n một cái: "Ừm, Thạch Đầu sai, đúng là mỗi một loại đều ăn ngon."
Ở trong lòng yên lặng thêm một câu: "Về chúng xa rời ."
Tâm tình cơm nước xong xuôi, vẻ mặt cũng dịu dàng, về phía La Tiếu : "Mấy ngày nay em cẩn thận chút, Lý Tú Lan chịu thiệt lớn như thế, sợ là sẽ nghĩ đến pháp đòi sĩ diện."
La Tiếu quyệt miệng khinh thường liếc mắt: "Em đây là ân nhân cứu mạng của Cao Thuận Nghĩa, Cao Thuận Nghĩa là thích sĩ diện, Lý Tú Lan bà cũng chỉ dám trong âm thầm kiếm chuyện. Chẳng qua là trông em dễ bắt nạt ? Anh coi nhẹ em đấy, hừ!"
Lục Nghị Thần tiếng: "Tốt, , , em giỏi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-147.html.]
Nói xong chủ động rửa bát, La Tiếu thì bôi t.h.u.ố.c cho Thạch Đầu một nữa: "Thạch Đầu, kết vảy lưng em mấy ngày nữa thể sẽ ngứa, nhưng em nhất định gãi ?
Nhịn mấy ngày, đợi mấy hôm nữa những kết vảy bong , chị sẽ cho em t.h.u.ố.c để xóa vết sẹo, đến lúc đó dùng một đoạn thời gian, thì sẽ để sẹo ?"
Thạch Đầu 'Vâng' một tiếng: "Chị La Tiếu, t.h.u.ố.c đắt tiền ạ, ông Cao t.h.u.ố.c cần tốn nhiều tiền." Tiếng chút trùng xuống.
La Tiếu giúp xoa t.h.u.ố.c cho lưng xong, lúc mới : "Bên trong xác thực mấy vị t.h.u.ố.c là đắt một chút, nhưng đây là chị tự , cho nên thể tiết kiệm ít tiền, Thạch Đầu cần lo lắng."
Lục Nghị Thần rửa bát đĩa xong thì tiếp nhận tiếp việc thoa thuốc, bởi vì theo đó sẽ là thoa cho m.ô.n.g và đùi, La Tiếu thoa tiếp cũng chút tiện lắm, dù Thạch Đầu bây giờ tám tuổi.
Anh nhận lấy thuốc, đưa Thạch Đầu ngoài, chuẩn trở về trong phòng thoa, một tiếng với La Tiếu: "Chúng đây, em cũng đừng lề mề nữa, giờ bắt đầu việc cũng sắp đến ."
Chỉ mất thời gian của một bữa ăn nhẹ, Lý Tú Lan liền nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong cả thôn Thanh Sơn, nhà họ Cao việc đều cúi đầu, sợ nhắc đến chuyện hồi sáng nay.
Lần trong thôn cũng dám coi thường cô nhóc La Tiếu nữa, rên một tiếng tham gia kì thi lên cấp ba, bây giờ Lý Tú Lan đến cửa cầu hôn, sửng sốt đến mức cầu hôn là ai, đây cũng chuyện mà bình thường thể .
Có thể khiến cho Lý Tú Lan-cái cao thủ tám chuyện cũng lời, cả cái thôn Thanh Sơn còn thật mấy , đây thật là để cho Lý Tú Lan câm ăn hoàng liên, khổ mà thể .
Trong thôn ít đều nhỏ giọng nghị luận, ánh mắt Cao Thuận Nghĩa và Lý Tú Lan mang theo trào phúng và khinh bỉ, thật sự là cả nhà còn mặt mũi nào.