Nói xong thì trở phòng, nhưng một tên côn đồ ngăn : " La Bân, chuyện của cha con mày thì tao sẽ , hết là trả tiền thiếu nợ cho bọn tao ."
La Thiên Thành ở trong phòng cảm thấy vô cùng mất mặt, ngoài sân gõ cửa, ông cũng thanh danh của đứa trẻ La Bân liên lụy.
Vì ông dứt khoát ngoài: "Rốt cuộc La Bân thiếu các bao nhiêu tiền?"
Một tên côn đồ đáp : "Nó thiếu bảy mươi đồng."
La Bân ngẩng đầu: "Mày bậy, rõ ràng chỉ sáu mươi đồng thôi."
Tên côn đồ : "Mười đồng là tiền lãi."
Chắc chắn là La Thiên Thành trả tiền, dù nhưng ông vẫn đuổi mấy , nếu sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của , sẽ khó định đoạt hôn sự.
Vậy nên sang với em trai La Thiên Minh: "Đưa tiền cho bọn họ ."
La Thiên Minh cảm thấy vui chút nào, đành đưa tiền cho bọn họ, bây giờ sắc mặt của cả vô cùng khó coi.
Ông cũng mấy ngày nay gặp cháu trai La Đào, sợ là việc ngày hôm nay sẽ rắc rối, thật khiến khác cảm thấy đau đầu.
Sau khi trả tiền đuổi đám , chị dâu Kiều Quyên từ trong nhà bước , thẳng: "Thiên Minh, lâu chúng mới về nông trường, bây giờ bọn nhỏ đều lớn cả , nên lập gia đình ."
La Thiên Minh sớm muộn gì cũng rời khỏi nhà, nếu như thì cũng hơn, tránh những xung đột nên liền gật đầu đồng ý.
Kiều Quyên thấy rể đồng ý, liền : "Chờ em trai em gái tối nay về nhà thì chúng sẽ bàn bạc một chút."
Nói xong thì bà trở về phòng , thầm nghĩ cuối cùng cũng chia gia đình .
Cái sân tổng cộng chỉ vài phòng, chia sống thì thế nào, con trai lớn bây giờ cũng đối tượng , lâu sẽ kết hôn, để phòng cưới đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-149.html.]
Đang nghĩ ngợi thì sát vách truyền đến một âm thanh: "Ông dựa cái gì mà đ.á.n.h ?"
"Tao là cha mày, mày học thì tao còn thể đ.á.n.h mày ?"
"Cha thì , mấy nuôi ? Cha nuôi của ở nông thôn còn đ.á.n.h nào, mấy đối xử với , còn bắt về.
Có nào trong cái nhà xem là một thành viên trong gia đình , mấy , là những tự xưng là chị em đều xem như rác rưởi hả.
Không cũng là từ nông trường lên thủ đô sống , đúng là trâu vẫn trâu mà."
La Thiên Minh con trai , trong lòng chút thoải mái, năm đó trong nhà xảy chuyện, ông và vợ còn quá trẻ nên hiểu chuyện, một lòng đưa con trai cho khác để sống yên , nghĩ đứa nhỏ theo bọn họ chịu khổ.
Lúc mới bệnh viện đổi con, đứa trẻ sống yên ở quê mấy năm, nhưng nhận nuôi tam quan bất chính.
Ông hiểu rõ con trai cả và mấy đứa nhỏ trong nhà thể sống hòa thuận , nhưng ngờ nó những lời , trong lòng vô cùng hối hận về quyết định của năm đó.
Chiều tối trở về nhà, nhà họ La cũng tiếp tục tranh cãi nữa, một nhà hai phòng, mỗi phòng một gian là phòng tạp hóa, phòng lớn còn là nhà bếp, đúng lúc bọn họ đang ở bên đó, nhưng tiền hôm nay La Bân trả chỉ đủ cho phòng bếp .
Một nhà chia là một trăm hai mươi đồng, cũng coi như là chính thức, hiện tại vẫn ở đây, chờ đến khi nào La Đào kết hôn thì tiếp.
Còn La Tiếu thì đang bận bịu bắt cá ở đầm, gần đến giờ hẹn, cô cũng bắt quá ba trăm cân.
Cô lấy phần cơm tối qua trong gian , tan thì thẳng đến đầm, lúc bắt đủ cá mới trở về nhà.