Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1545

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:57:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà cụ thấy Cố Thiến Như qua, chân tay chút luống cuống, nhỏ giọng than thở : "Tiểu Như, về nhà."

Ông cụ Cố hỏi: "Có thể thử vết bớt hình dạng thế nào ?"

Hàn Tiến Quân thấy bà nội sẽ mơ mơ màng màng , tiếp lời : "Từ nhỏ bà nội cháu nhắc về cô nhỏ nhiều, bà cô nhỏ lưng cái vết bớt màu đỏ cỡ ngón út, giống như cái bàn ủi."

Vết bớt ông cụ Cố , lúc mới gặp mặt bà , quần áo thì chật nhấc tay lên thì lộ thắt lưng, vết bớt ngay lưng, lúc đó trời sắp cuối thu, thấy vô cùng đáng thương, bạn già mới động lòng trắc ẩn.

Ông cụ về phía Cố Thiến Như, để cho bà tự quyết định.

Hàn Cửu Giang thấy Cố Thiến Như lời nào: "Tiểu Như, năm đó dẫn em lên huyện chợ, đường đột nhiên phát bạo động, hai tách , lúc giẫm đứt mất chân hôn mê bất tỉnh, chờ lúc bà tỉnh ở trong trạm y tế .

Sau trong nhà vẫn luôn tìm kiếm em, nhưng vẫn tin tức của em, nếu hôm nay ngẫu nhiên gặp mặt, cứ một mực em là Tiểu Như, bắt Tiến Quân đuổi theo em, mới tin tức của em."

Lúc Cố Thiến Như đến nhà họ Cố là năm tuổi , nhưng khi đó bà lạc nhà cũng lâu , ăn xin với một đám trẻ lớn hơn, căn bản là nhớ rõ nhà nữa.

Ngoại trừ tên , chỉ nhớ rõ một đám tách bà với : "Chuyện lúc nhỏ, em còn nhớ rõ nữa, chỉ nhớ em với lạc, đó gặp cha nuôi, bọn họ bụng nhận nuôi em."

Ông cụ Cố : "Em gái lạc ở chỗ nào?"

Hàn Cửu Giang trả lời: "Ở Bích Sơn, chúng cháu lục tung cả cái Bích Sơn, cũng tìm thấy em gái, trong nhà cảm thấy hơn nửa là mất trong trận hỗn loạn , nhưng cháu vẫn khăng khăng em gái còn sống, sống ."

Ông cụ liếc mắt Cố Thiến Như một cái: "Chúng gặp nó ở Trùng Khánh, lúc nhỏ con, bưng cái bát còn lớn hơn cả mặt nó, hướng về phía qua đường xin tiền.

Bà bạn già của thấy nó đáng thương, mới nhận nuôi nó, đó cả nhà chúng mới trở về thủ đô."

Bà cụ lên: "Tiểu Như, về nhà."

Trong mắt Cố Thiến Như ngấn lệ, bởi vì bà xác định bà đúng thật là con gái nhà họ Hàn, chỉ bởi vì nhớ rõ tên là Hàn Thiến Như, nhớ rõ chen chúc mà lạc , còn nhớ rõ cái nốt ruồi lỗ tai của .

Cố Thiến Như ôm lấy bà cụ, nước mắt rơi như mưa.

Bà cụ vẫn luôn vỗ vỗ lưng Cố Thiến Như: "Tiểu Như đừng sợ, Tiểu Như về nhà thôi."

Đợi bình tĩnh , lúc Cố Thiến Như mới : " thật là lưng con vết bớt màu đỏ giống cái bàn ủi."

Nói xong liền nhẹ nhàng vén cái áo lót lông dê lên, khéo lộ vết bớt , để cho thấy rõ.

Sau khi bà cụ thấy, vươn tay run rẩy sờ lên: "Tiểu Như của , là Tiểu Như của , vết bớt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1545.html.]

Cảm xúc bà cụ kích động, lúc thì ngược , Cố Thiến Như vỗ lưng bà cụ an ủi: "Không , Tiểu Như trở về , nữa."

Mắt Hàn Cửu Giang với Hàn Tiến Quân cũng đỏ lên, thấy bà cụ từ từ bình tĩnh trở , hai mới yên tâm.

Từ chỗ Hàn Cửu Giang , ở ông còn một em trai, còn sinh sống ở Bích Sơn bên , nhiều năm điều tới việc ở thủ đô.

Ông cụ : "Này thể là do ý trời , nếu cháu đến thủ đô việc, mấy cũng gặp , lúc tâm nguyện của cháu cũng thành ."

Từ chỗ Hàn Cửu Giang vợ ông gọi là Bành Quý Hoa, ông hai trai một gái, con trai lớn là Hàn Tiến Đông, con trai nhỏ là Hàn Tiến Quân, còn con gái thứ ba gọi là Hàn Thụy Tuyết, đều kết hôn sinh con .

Cố Thiến Như cũng tình hình của chính một chút, giới thiệu trong nhà hết một .

Lại trò chuyện một hồi, Hàn Cửu Giang lúc mới chuẩn tạm biệt, thống nhất mùng sáu Tết sẽ cùng ăn bữa cơm, xem như là nhận luôn.

Mới đầu gì bà cụ cũng , lôi kéo tay của Cố Thiến Như chỉ sợ đ.á.n.h mất nữa, đó khuyên can mãi mới thuyết phục .

Cố Thiến Như tiễn bọn họ lên xe taxi, vẫn luôn dõi theo đến khi xa mới xoay nhà.

Ngẩng đầu đối diện với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của La Hạo Thiên: "Muốn hỏi gì?"

La Hạo Thiên dịu dàng : "Xem thật sự là ý trời."

Cố Thiến Như hỏi: "Sao ?"

La Hạo Thiên : "Bà quên , buổi sáng vốn dĩ đến thôn Đạo Hương cách nhà xa, nhưng bà xem hôm nay là mùng hai, bên đều là khu gia đình, xếp hàng chắc chắn nhiều, chúng mới rẽ sang bên mua."

Cố Thiến Như nghĩ cũng , nở nụ : "Trong thế giới vô hình, tự khắc ý trời, lẽ là ."

Về đến nhà, ông cụ nhẹ giọng với Cố Thiến Như: "Đây là chuyện ."

Cố Thiến Như đến bên ông cụ: "Cha, cần đến khi nào, cha đều là cha của con, tuy rằng chúng quan hệ huyết thống, nhưng bản con lúc nhà , từ đó đến giờ đều khuyết thiếu tình thương cha , ở trong lòng con, hai khác gì với cha ruột cả."

Ông cụ xong thì mặt là ý : "Cha hiểu, con là đứa trẻ ngoan, nơi vĩnh viễn là nhà của con."

 

 

 

 

Loading...