Buổi tối, La Tiếu nhận một cuộc gọi từ Emma, rằng cô đặt vé máy bay ngày mốt, dặn cô đừng quên đón bọn họ ở sân bay, còn rằng cô thể cùng với gia đình bọn cô tham gia Lễ hội Đèn lồng ngày 15 tháng Giêng âm lịch.
La Tiếu đùa: "Đây là chuyến tuần trăng mật của hai , thì sẽ nghỉ ở khách sạn là ở nhà của chúng ?"
Emma rộ lên: "Cậu cũng hư quá đó."
Hai trò chuyện qua điện thoại lâu, đủ thứ chuyện trời Nam đất Bắc, Emma chút hào hứng : "Cuối cùng thì cũng thực hiện ước mơ của , mỹ thực Trung Quốc bà đây đến , chẳng qua bây giờ là mùa đông nên thể sẽ ngon bằng mùa hè. Nói đến đây thấy một chút hối tiếc."
La Tiếu đáp: "Vậy mùa hè năm đến đây chơi là , mỗi loại thức ăn đều mang trong một ý vị riêng, cũng đến nỗi tiếc nuối như thế chứ."
Emma xong lên: " ha, La Tiếu, đúng, về bọn đặt một chuyến chơi mùa hè, để cảm nhận một chút sự khác biệt giữa các mùa ở Bắc Kinh."
Đợi hai ngắt điện thoại, Lục Nghị Thần bưng một ly sữa : "Cũng chỉ thể là Emma, nếu như là một bình thường, một gọi điện thoại thế cũng bằng một tháng sinh hoạt phí của ."
La Tiếu : "Đợi Emma đến , em sẽ cho mấy lời ."
La Tiếu đùa xong, an tĩnh uống từng ngụm sữa hỏi: "Anh Thần, ngày mồng 7 thời gian đón với em ?"
Lục Nghị Thần duỗi tay vuốt nhẹ chóp mũi của La Tiếu: "Không thì cũng thôi, hai vợ chồng nhà họ dễ dàng gì mới đến đây chơi một chuyến."
La Tiếu đưa cốc sữa uống hết cho chồng : "Đến lúc đó, nhờ bọn họ gửi một chút quà mang về cho giáo sư Wilson, em nghĩ xem là nên tặng cái gì đây?"
Lục Nghị Thần trả lời: "Anh quen một bạn, là kinh doanh gốm sứ, nếu thì tặng một bình tử điệp, là bọn họ thích uống , cha của bạn cũng thích văn hóa Trung Quốc, tin chắc là giáo sư sẽ thích."
La Tiếu vươn tay ôm lấy cổ Lục Nghị Thần: "Vậy cũng , đến lúc đó em sẽ gửi thêm hai hộp nữa, hảo!"
Lục Nghị Thần cô gái nhỏ mặt, khuôn miệng thanh tú cứ mở khép ngừng, bất đắc dĩ : "Em đừng dụ dỗ , nếu ngày mai em đừng hòng xuống giường."
La tiếu nũng đáp: "Vậy thì còn xem định lực của đủ ha."
Sau đó buông cổ Lục Nghị Thần , giường rộ lên.
Lục Nghị Thần dậy đem cốc sữa La Tiếu uống xong rửa sạch một lượt đó mới đóng cửa trèo lên giường, đem cô gái nhỏ của kéo lòng : "Em rõ ràng là , ở cạnh em thứ gọi là định lực mà?"
Vừa , hôn lên cái miệng nhỏ nhắn thanh tú: "Tiếu Tiếu, yêu em."
Lời bày tỏ đột ngột khiến cho La Tiếu xúc động trong lòng, hai lửa gần rơm lâu ngày cũng bén nhanh trong lòng nhen nhóm lên lửa tình, một đêm triền miên dứt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1551.html.]
Cũng may, ngày hôm là mùng 5 tết, ngược cũng việc gì ngoài, hai ôm ngủ đến tận lúc mặt trời lên cao, đợi đến khi tỉnh dậy, hai mỉm với , chuyện thêm một lúc mới chịu rời giường.
Sau khi ăn xong bữa sáng thím Đường chuẩn sẵn để trong bếp, hai mới tản bộ công viên nhỏ phía để tìm ông nội và đám trẻ con.
Từ xa thấy đám trẻ đang chơi trò đuổi bắt đến vui vẻ ồn ào.
Lục Nghị Tuyên và Vương Tiểu Hân đang ở bên cạnh trông nom ông nội và đám trẻ đùa nghịch.
Ở đó cũng vài hàng xóm đang trò chuyện với , khung cảnh trông ấm áp.
Lúc Lục Nghị Thần và La Tiếu đến, Vương Tiểu Hân tít mắt hỏi: "Tỉnh dậy ?"
La Tiếu hổ gãi đầu, khẽ '' một tiếng: "Ông ơi, ông cháu đẩy ông dạo đó quanh quanh đây ?"
Ông cụ tươi gật đầu: "Được, ông cũng xem xem những ai đang ở trong công viên, nhân tiện chào hỏi một chút, chúc họ một năm mới bình an."
Gọi lũ trẻ , đẩy ông cụ dạo một vòng quanh công viên, gặp quen nào là dừng chuyện vài câu.
Ngay khi vài bọn họ định rời công viên bên đang thét: "Aiya, đau c.h.ế.t con ."
Sau đó thấy : "Đằng đứa trẻ đốt pháo, tay bỏng ."
La Tiếu và Lục Nghị Thần liếc , La Tiếu : "Để em qua xem xem."
Nói xong, nhờ chị dâu cả Vương Tiểu Hân ca giữ xe lăn của ông cụ, chạy đến chỗ đứa trẻ đang .
Vị thím mới kéo đứa trẻ bên ngoài thấy La Tiếu liền : "Chủ nhiệm La, cô mau xem đứa trẻ ?"
La Tiếu đến gần, hỏi: "Cháu bỏng ở những chỗ nào?"
Đứa bé trai nâng cánh tay bỏng lên, La Tiếu qua một lượt, cũng may là chảy máu: "Được , đừng nữa, cùng cô về đây, để cô giúp cháu xử lý vết thương ."