La Tiếu ở một bên bọn họ xử lý miệng vết thương, chờ xử lý xong, lúc mới cầm kim châm lên, tiện thể dùng dị năng giúp đỡ thương xử lý một chút chung quanh miệng vết thương tổn thương đến dây thần kinh, bảo đảm di chứng, lúc mới cất kim châm.
Cảnh sát canh gác bên ngoài là La Tiếu tay cứu , cảm kích : "Chị dâu, cảm ơn chị."
La Tiếu thấy công an đợi ở bên ngoài, còn thương: "Không cần cảm ơn, nên mà, thấy các cũng thương, nhanh chóng bảo y tá băng bó một chút, đừng phớt lờ, nhà thấy sẽ đau lòng."
Biết ở bên trong việc gì, lúc bọn họ mới yên tâm xử lý vết thương của bản .
Buổi tối lúc gặp Lục Nghị Thần, La Tiếu còn nhắc đến chuyện hôm nay.
Lục Nghị Thần : "Là đồng nghiệp phân cục, lúc truy đuổi nhân viên đang bỏ trốn thương, cảm ơn em Tiếu Tiếu, nếu em dùng kim châm giúp đỡ cầm máu, sợ là sẽ nguy hiểm đến tính mạng."
"Lúc , bên ngoài còn vài công an thế mà em, bọn họ còn gọi em là chị dâu."
"Chỉ cần là của hệ thống an ninh công cộng, phần lớn đều vợ là một bác sĩ và giáo sư y học xuất sắc, cho dù từng thấy , cũng sẽ tên, khẳng định là hỏi rõ ràng mới gọi ."
La Tiếu nở nụ : "Cũng đúng, nếu gọi sai, sẽ hổ."
Dẫn theo bọn nhỏ đến khách sạn mà Emma và Steven hẹn, Nghiên Nghiên liếc mắt một cái thấy bọn họ ở tầng hai nên hướng về phía Emma vẫy tay: "Này, Emma."
La Tiếu vỗ đầu nhỏ của con gái một chút: "Phải lễ phép."
Nghiên Nghiên ngẩng đầu: "Chúng và Emma là bạn bè, là Emma thể gọi tên dì như , dì bọn con gọi già , tin hỏi Emma."
Nói xong chạy lên tầng.
La Tiếu đầu về phía Lục Nghị Thần.
Lục Nghị Thần nhún vai: "Việc quản , đây là việc giữa Emma và bọn nhỏ, ngày mai Emma và Steven dứt khoát rời khỏi đây, thế nên tùy bọn họ ."
La Tiếu chỉ đành gật đầu: "Vậy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1575.html.]
Cô phản đối, là bởi vì bọn nhỏ khẳng định sai, việc Emma khả năng , nếu bạn hỏi, khẳng định trả lời bạn một câu: "Chúng là bạn bè."
Emma chút thương cảm: "La, thời gian qua thật nhanh, ngày mai và Steven sẽ rời khỏi thủ đô, bởi vì liên quan đến thời gian, chúng khả năng từ Thượng Hải lên máy bay rời , La, luyến tiếc , luyến tiếc nhóm bạn bè nhỏ của ."
La Tiếu ôm lấy cô : " cũng sẽ nhớ , Emma, bạn của ."
Steven sợ Emma khó chịu, nhanh chóng chạy đến tách hai : "Được , chúng gọi món ăn , cái gì thì xuống ."
La Tiếu nhẹ: "Steven, mãi mãi duy trì như , yêu thương Emma thật ."
Emma tiếp lời : ", nếu một ngày Steven đối xử với em , em sẽ cáo trạng, để La dùng công phu Trung Quốc thu thập ."
Steven lắc đầu: "Sẽ , em yêu, sẽ ngày đó."
Mọi đều tự chọn món ăn bản yêu thích, lúc mới trò chuyện.
Nghiên Nghiên đến bên Emma: "Emma, cháu sẽ nhớ dì lắm, cháu gọi tên dì là lễ phép, dì thể giải thích với cháu một chút ?"
La Tiếu nghĩ tới con gái còn nhớ chuyện đó.
Chỉ thấy Emma chỉ tay về phía bọn nhỏ: "Mấy vị đều là bạn của , mặc dù bọn họ nhỏ, nhưng dùng theo tiếng Trung của các , chúng gọi là "bạn vong niên", thích bọn họ trực tiếp gọi tên ."
La Tiếu , chút bất đắc dĩ : "Bạn vong niên thể như ? Là nông cạn, chúc tình bạn của các thiên trường địa cửu."
Nghiên Nghiên về phía La Tiếu, nâng cằm nhỏ, kiêu ngạo nhõng nhẽo : "Còn con lễ phép ạ?"