Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-11-16 18:57:54
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi nghĩ thông suốt, cô tìm một chỗ kín đáo, trong gian trang điểm cho , nhổ một củ sâm trăm năm tuổi trong vườn, kiếm một chiếc hộp trong gian, gói củ sâm , xong xuôi cô khỏi gian, về phía chợ đen.

La Tiếu nghĩ cô thể cứ mãi dùng d.ư.ợ.c liệu của gian, nhưng trong thời gian tới cô sẽ tiêu nhiều đến tiền, nên cô đành bán một củ nhân sâm trăm tuổi .

Có tiền , cô mua một căn nhà, còn thừa một ít, đến lúc đó trong tay cũng còn chút tiền để tiện công chuyện.

Nghe Ninh Thuỵ , Hạ Vũ Kiệt cũng trở về từ Kinh Thành, khi thấy , Hạ Vũ Kiệt đang nghịch miếng ngọc bích trong tay, thấy La Tiếu đến, vồn vã : "Đồng chí La, mau !"

Số cá đó thực sự giúp một việc lớn, những xây dựng mối quan hệ, còn kiếm kha khá tiền, đúng thật là thần tài của .

Hạ Vũ Kiệt hỏi: "Sao hôm nay cô thời gian đến đây?"

La Tiếu mấy lời vô ích, cô hỏi thẳng: "Chỗ thu mua d.ư.ợ.c liệu ?"

Hạ Vũ Kiệt chiếc gủi lưng La Tiếu: "Còn xem là d.ư.ợ.c liệu gì , d.ư.ợ.c liệu thông thường thì lấy, chẳng bõ phiền phức."

La Tiếu hỏi: "Nhân sâm thì ?"

Hạ Vũ Kiệt mắt đột nhiên sáng lên, hỏi: "Cô thực sự nhân sâm cần sang tay?"

La Tiếu gật đầu: "Anh mua với giá nào?"

Hạ Vũ Kiệt ngẫm nghĩ giây lát: "Cái thật khó , nhưng thể mời hiểu về thứ đến, giá cả cô yên tâm, tuyệt đối để cô thiệt !"

La Tiếu ngẫm nghĩ đáp: "Được, tìm giám định !"

Hạ Vũ Kiệt nhỏ giọng hỏi: " thể hỏi củ sâm tay cô bao nhiêu năm tuổi ?"

La Tiếu Hạ Vũ Kiệt: "Sao? Nếu ít năm thì mua thế nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-160.html.]

Hạ Vũ Kiệt vội xua tay: "Không , ý thế, đây nhờ tìm giúp nhân sâm, họ loại hơn trăm tuổi trở lên, họ chờ sâm để cứu mạng đó, vì thế mới phấn khích như ."

La Tiếu , thấy vẻ mặt cũng giống như đang dối: "Vừa khéo, của sâm trong tay đúng là loại hơn trăm tuổi."

La Tiếu xong thì lấy đồ chuẩn sẵn trong chiếc gùi , đặt lên bàn, đẩy về phía Hạ Vũ Kiệt, hiệu cho mở xem.

Hạ Vũ Kiệt . Người với Ninh Thuỵ: "đến Ích Khang Đường tìm Tôn lão đại phu đến đấy, mau về ngay."

Ninh Thuỵ , Hạ Vũ Kiệt vẫn mở chiếc hộp xem mà lên trong phòng, trông vẻ gì khác thường, nhưng thực ruột gan đang nóng như lửa đốt.

Nếu thực sự tìm nhân sâm trăm tuổi, thì coi như tìm chống lững vững chắc cho , đây là món nợ ân tình quá lớn, hiện giờ nhà đó đang chờ nhân sâm để cứu mạng cơ mà!

Khoảng nửa tiếng , Ninh Thuỵ dẫn Tôn lão đại phu bước , Tôn đại phu đến cửa hỏi: "Có việc gì mà bắt già đích một chuyến thế?"

Hạ Vũ Kiệt : "Bác Tôn ạ! Tại chỗ bác đông quá, cháu sợ đông phức tạp, một chuyện tiện."

Cậu bước đến đỡ Tôn lão đại phu xuống bên cạnh bàn, đó đẩy chiếc hộp đến mặt ông: "Nhờ bác xem giúp cháu củ sâm trong hộp bao nhiêu tuổi ạ?"

Tôn đại phu trong hộp đựng củ sâm, tinh thần phấn chấn hẳn lên, ngẩng đầu Hạ Vũ Kiệt như thể xác nhận , Hạ Vũ Kiệt gật đầu tỏ ý khẳng định.

Tôn đại phu bấy giờ mới mở hộp , củ sâm bên trong, tận mắt thấy đồ vật, ông phấn khích hẳn lên, cẩn thận nhấc củ sâm khỏi hộp, lấy chiếc kính lúp trong túi áo tỉ mỉ xem xét.

Lát chỉ thấy tiếng Tôn đại phu: "Được, , lắm! Đây đúng là sâm trăm tuổi hiếm , dễ đến một trăm hai mươi, một trăm ba mươi năm , đúng là một củ sâm đấy!"

 

 

 

 

Loading...