Mọi thím Đường , cũng cảm thấy chua xót. Bây giờ một căn nhà lớn như bình thường cũng chỉ một thím Đường ở, cô độc mới là lạ.
Trước đây cháu của bà đón bà , nhưng thím Đường đồng ý. Người cháu đó của bà là , nhưng lâu dần sợ rằng cháu dâu sẽ vui. Hơn nữa bà sống ở nhà họ Cố quen , thể tự chăm sóc cho bản , cần đến nhà khiến chán ghét.
Hơn nữa tất cả ở đây đều bà ở , bà cũng là ý . Còn nữa, một khi bà , căn nhà cũng còn nữa. Có lẽ nếu bà còn ở , ở đây còn coi như là nhà họ Cố. Nếu bà , căn nhà e là dùng khóa khóa .
Vì , bà ở , ít nhất còn Thái Phong thỉnh thoảng nghỉ phép về. Có bà ở đây, thì đây chính là nhà .
Cũng giống như bây giờ. Cho dù cả nhà ba của Thạch Đầu vì nguyên nhân gì mà , nhưng chỉ cần bà ở đây, khi nào bọn họ về, cửa nhà vẫn luôn mở, luôn đón bọn họ.
Đi đến gần nhà, thấy khung cảnh quen thuộc, chỗ nào cũng thím Đường dọn dẹp ngăn nắp. La Tiếu đỏ mắt lên nữa, ôm lấy bà : "Thím Đường, cảm ơn thím, cảm ơn thím đồng ý ở ."
Giờ phút , thím Đường cảm thấy là xứng đáng. Ít nhất là ở đây sợ khác chê bai, quan trọng nhất là cảm thấy còn tác dụng, thể giúp những đứa trẻ trông nom nơi đây, cũng thể khiến cuộc sống của an nhàn, .
Thím Đường cũng ôm La Tiếu: "Thím còn cảm ơn các cháu, để thím ở đây, để thím cảm thấy vẫn là một khác cần đến, hơn nữa các cháu còn trả lương cho thím mà."
Nói xong lên: "Thím chịu thiệt, chỉ cần các cháu chê, chỉ cần thím còn thì thím sẽ luôn giúp các cháu trông nom chỗ , trông nom nhà họ Cố."
Trong đôi mắt của ba phụ nữ đều nước mắt lưu chuyển, nhưng nào cũng đang .
Nhìn chút ngốc nghếch, chút kì lạ.
Cách vài ngày, thím Đường sẽ quét dọn qua các phòng một , vì thể trực tiếp ở.
La Tiếu đưa bộ đồ xe nhỏ và bánh ngọt mà mua cho Tiểu Phong Phong cho bé, trêu chọc bé một lúc mới dậy chuẩn rời .
Tiểu Phong Phong tiễn La Tiếu đến cửa: "Cô, cô lái xe chậm một chút, cháu sẽ nhớ cô đấy."
La Tiếu : "Tiểu Phong Phong của chúng đúng là ăn ."
Thạch Đầu bước đến gần: "Chị, ngày là em về đội , nếu chị thời gian thì về thăm hai con họ giúp em một chút, em sợ hai họ nhất thời vượt qua chuyện . Mấy ngày nay em trở về, đêm nào Vũ Kỳ cũng mơ thấy ác mộng."
La Tiếu phía , lấy giấy bút từ xe , nhanh chóng một đơn t.h.u.ố.c an thần: "Lát nữa em bốc ba thang t.h.u.ố.c Đông y, mỗi tối sắc một thang, uống lúc một tiếng bữa tối."
Thạch Đầu nhận lấy: "Được, lát nữa em sẽ ."
La Tiếu qua Quan Vũ Kỳ ở lưng Thạch Đầu: "Hai ngày nhớ ở bên cạnh em nhiều hơn, chuyện dù ai gặp cũng sẽ dọa sợ, em kiên cường ."
Nói xong mở cửa lên xe, khởi động xe, đó vẫy vẫy tay với hai con đang ở cổng mới rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1622.html.]
Trên đường về, cô cũng mang cho nhà một ít bánh ngọt bơ.
khi sân thì thấy trong phòng khách tiếng ồn ào. La Tiếu bước nhanh trong, thấy bên trong ngoại trừ Lục Nghị Thần còn một đôi vợ chồng.
Cô hỏi: "Có chuyện gì ?"
Lục Nghị Thần đến, đón lấy đồ tay cô: "Đây chính là bạn học Chu Khánh Tường tối hôm đó ăn chung với , là vợ của ."
La Tiếu bao nhiêu nhiệt tình, chỉ nhàn nhạt hỏi: "Chào hai ."
Sau đó về phía Lục Nghị Thần: "Mọi đang cãi gì ?"
Lục Nghị Thần về phía cặp vợ chồng : " nhắc một nữa, đêm đó lúc về nhà quả thực qua rạng sáng. những chuyện đó cũng , hai vẫn nên về nhà từ từ giải thích ."
Chu Khánh Tường thể tin : "Không chứ? Bạn học cũ, chút chuyện mà cũng chịu giúp?"
Lục Nghị Thần : "Mỗi một câu mà đều phụ lòng nghề nghiệp và cảnh phục . Xin , giúp ."
Người phụ nữ kéo tai Chu Khánh Tường hùng hùng hổ hổ rời .
Còn La Tiếu và Lục Nghị Thần đều ăn ý lên tiếng gì nữa, mà chia tìm kiếm ở trong phòng. Bọn họ đoán sai, tìm tổng cộng ba máy trộm.
Sau đó hai cẩn thận tìm thêm một , quả thực còn nữa, lúc mới chuyển trận tuyến sang ngoài sân, kết quả tìm một cái ở đằng cánh cổng, một cái ở cây ở trong sân.
La Tiếu mở miệng hỏi: "Bạn học của rốt cuộc gì?"
Lục Nghị Thần đáp: "Mấy ngày sẽ phái âm thầm đưa đón các con học, sợ ch.ó cùng dứt giậu."
Nghe , La Tiếu cũng hỏi nữa, rằng bọn họ điều lệ bảo mật.
Cô thở dài: " là một cơn sóng mới định thì sóng gió khác nổi lên."
Lục Nghị Thần kéo cô trong lòng: "Mấy ngày nay em , tan cũng cực kỳ chú ý. Anh sợ bọn chúng chỉ tay với bọn trẻ mà em cũng thể là mục tiêu của bọn chúng."