La Tiếu liếc Lục Nghị Thần một cái: "Đi thôi, xe của em."
Lục Nghị Thần hỏi: "Em lái là lái?"
La Tiếu trả lời mà trực tiếp lên ghế phó lái, đó mới lên tiếng: "Bắt bọn chúng liệu rút dây động rừng ?"
Lục Nghị Thần bình thản : "Không nữa, gần đến lúc hạ ván cờ . Mấy ngày nay thể thời gian về nhà, em và các con ở nhà cũng cảnh giác hơn một chút."
Thực hôm nay La Tiếu rời khỏi bệnh viện, âm thầm bảo vệ cô thông báo cho Lục Nghị Thần. Lúc đó bảo vệ La Tiếu rằng cô phát hiện theo dõi nên mới rời khỏi bệnh viện.
Vì xe đỗ ở xa nên màng đến việc lái xe nữa, ngoài bắt một chiếc taxi đuổi theo . vận may kém, đợi đến khi bắt xe thì thấy xe của La Tiếu nữa, chỉ đành báo cáo tình huống với Lục Nghị Thần .
La Tiếu thầm nghĩ, dù cũng xin nghỉ với bệnh viện , đưa Lục Nghị Thần đến cổng đơn vị lái xe thẳng về nhà.
Bác gái Dung thấy tiếng động ở bên ngoài, thấy La Tiếu: "Sao về sớm như ?"
"Hôm nay ở đơn vị bận nên cháu về nhà . Bác gái, chúng nhân gói sủi cảo , đến trưa cháu sẽ mang đến cho Nghị Thần một ít, các đồng nghiệp của là vẫn còn nhớ sủi cảo của chúng ."
"Được, đây cũng việc khó gì."
Vì , bác trai Dung ủy thác trọng trách là đến nhà kính phía hái rau, La Tiếu băm thịt, bác gái Dung nhào bột, trong lúc nhất thời ai nấy đều bận việc của .
Đợi đến khi La Tiếu băm thịt xong, bác trai Dung cũng rửa xong rau, bột của bác gái Dung cũng nở.
Nhanh chóng trộn hai loại nhân là thịt lợn rau cải trắng và thịt dê củ cải, bác trai Dung cán vỏ bánh, hai họ gói bánh, gói mười cái mâm dùng nồi lớn chia nấu, trực tiếp vớt hai cái chậu thép gỉ lớn nhúng hương liệu.
La Tiếu đặt sủi cảo trong cốp , còn mua thêm mười mấy phần rau trộn của một quán ăn kinh doanh tệ ở ven đường, đó thẳng đến cục công an.
Lúc La Tiếu xách đồ ăn lên tìm Lục Nghị Thần, những sáng nay cùng Lục Nghị Thần bắt tội phạm còn hâm mộ : "Cục trưởng Lục đúng là phúc, tài nấu nướng của chị dâu giỏi."
Không ngờ rằng mới cảm thán xong thì cục trưởng Lục gọi bọn họ qua lấy chìa khóa: "Chị dâu của các thực hiện lời hứa , sủi cảo ở trong cốp , để bọn họ tự lấy."
Lần mấy bắt đầu hoan hô, đó còn đặc biệt lên cảm ơn đồng thời đưa chìa khóa.
Lục Nghị Thần đợi cảm ơn xong trực tiếp đuổi : "Cậu còn ở đây dài dòng thêm mấy câu thì e rằng chỉ còn chậu thôi."
Người nọ đặt chìa khóa xuống xoay chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1625.html.]
La Tiếu ở phía bật : "Anh cũng khoa trương quá ."
Lục Nghị Thần kéo cô thẳng đến cửa cầu thang: "Em tự xem , khoa trương ?"
La Tiếu qua, lắm, ai nấy đều cầm đũa vây quanh sủi cảo : "Nhiều ăn như , e rằng mỗi ăn mấy cái sủi cảo, xem vẫn mang đến ít quá , như liệu gây thêm phiền phức cho ?"
"Không , trong cục nhiều như , nếu như lo cho tất cả thì e rằng mang đến thêm gấp mấy cũng đủ, chỉ là ăn cho náo nhiệt thôi, lát nữa bọn họ đến nhà ăn ăn cơm là xong."
Cô vốn định chỉ chuẩn cho nhóm trinh sát hình sự, ngờ rằng những của phòng ban khác cũng đến gia nhập đội ngũ cướp sủi cảo.
Lúc La Tiếu , sủi cảo và lọ, chậu đựng hương liệu rửa xong cả , : "Chị dâu, sủi cảo của chị đúng là ngon thật."
"Cậu là thừa ? Chị dâu tay hào phóng, trong nhân là thịt, thể ngon ? Thật là khiến chị dâu tốn kém."
"Không đó dạy cho đầu bếp của nhà ăn các ? Không thể cải thiện chứ?"
"Chị dâu, đây đầu bếp xảy chút chuyện, chân tàn phế, , nhà ở xa cục, tiện cho lắm, xin nghỉ ."
"A, còn chuyện ? Vậy hiện tại thì ?"
Lúc chen lên : "Nói vẫn cám ơn chị dâu, tay nghề mà học từ chị thành phương pháp nuôi gia đình của . Bây giờ ở nhà gói sủi cảo, vợ bày một cái sạp nhỏ bán sủi cảo cách nhà xa."
"Lần em gặp , còn nhắc đến chị dâu, bảo em nếu gặp chị thì một câu cảm ơn, còn sự đồng ý của chị mà dùng phương pháp chị dạy để kiếm sống, bảo em xin chị."
"Đừng như , thể giúp cũng vui. Lần gặp nhớ truyền đạt ý của ."
"Vâng chị dâu, nhất định em sẽ chuyển lời."
Lục Nghị Thần đưa La Tiếu ngoài, giúp cô cất thứ xe xong mới lên tiếng: "Mấy ngày nay em cũng đừng đưa cơm nữa, ăn ở nhà ăn là , đừng để mệt."
La Tiếu đáp: "Được , còn vì để em chạy lung tung sợ em gặp chuyện ? Lại còn vòng vo với em."