Nhìn thời gian cũng sắp đến giờ tan ca, Lục Nghị Thần : "Tiếu Tiếu, em thu dọn đồ đạc một chút , chúng về nhà."
Nói xong, Lục Nghị Thần ngoài cất tài liệu bàn, lúc La Tiếu cũng lấy túi . Lục Nghị Thần theo thói quen nhận lấy chiếc túi từ tay La Tiếu, hai cùng xuống lầu.
Trong phòng đăng ký hộ khẩu lầu, Trương Ngọc Tâm từ khi phòng vẫn luôn lơ đễnh tập trung, trưởng phòng Liễu Hồng Yến biểu hiện của cô như , cất tiếng hỏi: "Ngọc Tâm, cô ?"
Nghe tiếng trưởng phòng hỏi, Trương Ngọc Tâm chút chột trả lời: "Trưởng phòng, thể gây rắc rối ."
Liễu Hồng Yến cau mày: "Tài liệu bảo cô đem gửi, cô gây rắc rối gì ?"
Nghe đến đây, hẳn là đoán cô gái thường xuyên gặp rắc rối.
Trương Ngọc Tâm dịch chuyển ghế việc sang một bên : "Không chuyện gì, chỉ là..."
Liễu Hồng Yến xong, liền chỉ tay về phía cô hét lên: "Trương Ngọc Tâm, cô đúng là đồ gây rối. Gửi tài liệu xong, rời là , cô còn tâm tư giúp quét dọn vệ sinh, cô ăn no rửng mỡ đấy hả?"
Trương Ngọc Tâm lẩm bẩm : " như còn tạo ấn tượng với cục trưởng thôi ?"
Liễu Hồng Yến hừ lạnh một tiếng, : "Việc đúng là ấn tượng sâu đậm."
Trương Ngọc Tâm liếc trái , đó cẩn thận hỏi: "Trưởng phòng, cô xem cục trưởng liệu trả thù ?"
Liễu Hồng Yến chọc tức bật thành tiếng: "Trả thù cô, trả thù cô cái gì cơ chứ? Cô thể mỗi ngày đều ngẫm nghĩ đến những chuyện chính đáng hả?"
Trương Ngọc Tâm Liễu Hồng Yến , liền xoa hai tay , giọng nhẹ nhõm: "Không chuyện gì thì , chuyện gì thì , thật sự thể liều lĩnh nữa, đúng là dọa c.h.ế.t cục cưng mà."
Liễu Hồng Yến lời cô , nhạt nhẽo đáp: "Vợ của cục trưởng ít khi đến cục, khó khăn lắm mới đến đây một chuyến, cô rối lên một trận, cô đúng là chuyện mà."
Bên , La Tiếu và Lục Nghị Thần về đến nhà chính, Lục Nghị Thần thu dọn phòng ngủ , mới để La Tiếu ở đó đợi , tranh thủ đến phòng ăn lấy đồ ăn gọi trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1659.html.]
Ăn trưa xong, hai họ mới dọn dẹp các phòng khác, đem nồi niêu xoong chảo rửa một lượt, dù cũng lâu lắm dùng đến.
Đến khi dọn dẹp thỏa, thấy La Tiếu đang bê hai ly sữa về phía Lục Nghị Thần, cô : "Em pha hai cốc sữa, cũng uống một cốc , đó nghỉ ngơi một chút, phần còn em sẽ dọn dẹp buổi chiều là , cũng sắp đến giờ việc ."
Lục Nghị Thần nhận lấy ly sữa, nở nụ , : "Không còn nhiều việc, cũng sắp xong . Buổi chiều em cứ nghỉ ngơi là ."
La Tiếu liếc xéo một cái, : "Anh coi em như búp bê sứ , chẳng lẽ đến chu kỳ kinh nguyệt thì việc gì nữa ?"
Lục Nghị Thần đem ôm trong lòng, : "Chẳng lúc trong nhà nước nóng, sợ em dính nước lạnh, hiện tại đều cả , thêm lò sưởi, như thế ở phòng bếp cũng lạnh nữa. Bình nóng lạnh cũng bật nước, buổi chiều em rửa rau, nấu cơm cũng nước nóng để dùng."
Nghe xong, trong lòng La Tiếu tràn lên một mảnh ấm áp, cô đáp lời : "Em , em cũng là trẻ con cơ chứ, những chuyện một chút cũng ."
Sau khi rửa sạch hai cái cốc dùng pha sữa, hai họ mới nắm tay cùng về phòng ngủ. Từ lúc đến giờ còn mười phút nữa, nghỉ ngơi cũng đủ thời gian, nên hai họ cùng một chỗ trò chuyện.
"Anh Thần, nhà họ Hạ bên đang chuyện gì xảy thế?"
"Nhà họ Lý ngày hôm qua đến nhà họ Hạ để về thế của Lý Thiến Thiến."
"Vậy nhà họ Hạ phản ứng như thế nào?"
"Ông cụ Hạ một câu, bảo tất cả đều năng thận trọng, coi như năm đó, chẳng qua là một việc ngoài ý ."
"Chứng cứ lấy ?"
"Lấy ."
"Tuy rằng em và chị gái Lý Thiến Thiến từng gặp mặt, nhưng dẫu bọn em cùng một sinh , mối thù , em nhất định sẽ giúp chị trả thù. Mặc dù nhà họ Hạ đối xử với Lý Thiến Thiến tệ, nhưng việc của họ khiến thể nào chấp nhận ."
Nếu chứng cứ đều vô cùng xác thực, hãy để chị dâu cùng hai đứa trẻ chuyện, xem xem bọn họ ý tứ gì."