La Thiên Thành của phòng lớn lên, Kiều Quyên thấy liền : "Xác định tìm chúng , là tìm tất cả hai nhà, ăn cơm của ông ."
La Thiên Minh của phòng hai cũng tiếng gõ cửa, hơn nữa còn gõ gấp như , sân đến cửa chính, thuận miệng hỏi: "Ai ?"
Ngoài cửa truyền đến tiếng kêu lớn: "Đây là nhà của La Bân ?" Người quá chắc chắn nên hỏi một câu.
La Thiên Minh trải qua đòi nợ lúc , bây giờ tìm La Bân, trong lòng sợ run lên, nhưng thể .
Mở cửa , La Thiên Minh thấy một trai hai mươi mấy tuổi: "Cậu là?"
Chàng trai : "Chú, cháu là con trai út của nhà họ Lý ở ngõ, trong nhà máy sợi, mới tan lúc trở về thấy La Bân nhà chú đang kéo bè kéo lũ đ.á.n.h với ở đường Kiến Phưởng, chú nhanh chóng qua xem thử , đều thấy m.á.u ."
La Thiên Minh lời sợ đến mực chạy ngoài, nhưng chạy mấy bước thì dừng : "Cảm ơn ."
Ở trong phòng Phùng Tuệ thấy , bên ngoài xem thử thì thấy chạy ngoài , vội vàng sân, thấy con út nhà họ Lý , nhanh chóng lên mấy bước gọi : "Chao ôi, chờ một chút, cháu là con trai của nhà họ Lý ở phía đúng ?"
Con trai út nhà họ Lý trả lời: "Vâng thím, cháu là Lý Khoát, con trai út của nhà họ Lý."
Phùng Tuệ lo lắng hỏi: "Xảy chuyện gì ? Sao chú Thiên Minh của cháu chạy nhanh ngoài?"
Lý Khoát : "Thím, mới lúc cháu trở về thấy La Bân đang kéo bè kéo lũ đ.á.n.h ở đường Kiến Phưởng, chú Thiên Minh lo lắng chạy ."
Phùng Tuệ Lý Khoát: "Không thể nào, La Bân nhà thím ngoan như thể kéo bè kéo lũ đ.á.n.h , nhất định là cháu lầm ."
Lý Khoát còn điều gì đó, Phùng Tuệ : "Nhanh trở về nhà ăn cơm , mấy lời thể mò ."
Vẫy tay để cho Lý Khoát rời , bà thì xoay trong sân, nhưng trong lòng cũng sốt ruột .
Từ khi La Bân trở về thì xung khắc với là bà , mỗi đều mấy câu thì bắt đầu cãi vả, mấy tháng gần đây gây sự ít, cũng bởi vì thiếu nợ tiền đ.á.n.h bạc mà lúc ở riêng phòng hai chia thiếu một gian phòng bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-166.html.]
chuyện đều là chuyện trong nhà, chuyện kéo bè kéo cánh đ.á.n.h cũng là chuyện ho gì, nếu để hàng xóm thì danh tiếng cũng còn nữa, con trai út nhà họ Lý cũng thật nhiều chuyện.
Phùng Tuệ cũng là một bình thường, cũng may khác bà đang nghĩ gì, nếu chắc chắn sẽ c.h.ế.t mất, lúc nào còn bảo vệ danh tiếng.
cuối cùng bà cũng yên tâm, trở về nhà một tiếng với con gái và con trái út, để cho hai đứa ăn cơm , còn bà thì tháo tạp dề xuống ngoài.
Lúc bà đến, mảnh đất ở đường Kiến Phưởng hỗn loạn một mảnh, còn nhiều vết máu, bà thật sự lo lắng , hỏi đường mới , một đưa bệnh viện, còn mấy thì công an mang .
Từ đường ở đó, bà mới , thật sự kéo bè kéo lũ đ.á.n.h ở chỗ .
Bà cũng hỏi thêm nữa, dù mặt chính là đồn công an, tiên đến đó xem thử một chút, nếu thì bệnh viện, cũng bà nóng là sốt ruột mà mồ hôi từ đầu chạy xuống cả gò má.
Lúc đến đồn công an, liếc mắt một cái bà thấy chồng La Thiên Minh đang khó xử ở nơi đó.
Đi trong một cái, đất năm sáu đứa bé trai, bà thấy con trai lớn La Bân cũng ở bên trong đó.
Bà vội vàng nhỏ giọng hỏi: "Thiên Minh, rốt cuộc xảy chuyện gì?"
Trên mặt La Thiên Minh tràn đầy lo lắng: "Chuyện cụ thể còn rõ ràng, lúc đến đám nhóc mới công an ngăn , một đứa đưa đến bệnh viện."
Phùng Tuệ mang theo tiếng nức nở: "Thiên Minh, xảy chuyện gì , nó, nó, bây giờ nó còn nhỏ, cũng thể tù hỏng danh tiếng ?"