La Tiếu tươi : "Không cả, nếu cháu thấy nhớ , liền đến tìm dì nhỏ. Tuy rằng dì nhỏ thể đoạt xưng hô của cháu, nhưng dì nhỏ thể đảm nhiệm vai trò của cháu."
Ngay đó, Châu Quế Phương đem dâu tây rửa sạch tới, : "Nào mấy đứa, đây ăn dâu tây ."
Nói xong bà vẫy tay với Tiểu Cảnh và Tiểu Nguyên một nữa: "Mau lên nào, nếu sẽ mấy con khỉ tranh ăn hết mất."
Tiểu Diệp Tử nắm lấy một ít quả trong tay, đưa nó cho Tiểu Cảnh và Tiểu Nguyên, bé : "Anh họ, đừng lo lắng, trong nhà kính của ông cố nội trồng nhiều. Nếu bọn ăn vẫn chán, em sẽ đưa đến để hái. Nếu vẫn ăn đủ, thì đến nhà em. Phía nhà, trong nhà kính cũng trồng dâu tây, đảm bảo cho bọn ăn thoải mái luôn."
Trên mặt Hạ Cảnh lộ ý , vui vẻ : "Được, họ sẽ theo em cùng lăn lộn."
Bọn trẻ Hạ Cảnh đều vang.
La Bằng Vân về phía La Tiếu : "Cô ơi, là buổi chiều bọn cháu đến nhà cô chơi ? Bọn cháu cũng lâu lắm qua."
La Tiếu đáp: "Được chứ, chúng vui vẻ quyết định như . Chút nữa cô gọi xe taxi CMB (Colum bus) đến đón mấy đứa, buổi tối nấu cho mấy đứa những món ăn ngon."
La Tử Đồng giơ tay lên : "Cô ơi, chúng ăn gà viên chiên ạ?"
La Tiếu kéo cháu gái chỉ cao cách cô nửa cái đầu, : "Cháu gái Tử Đồng nhà ăn, thì nhất định sẽ ."
La Tử Đồng ôm lấy cô của reo lên: "Cháu cô là nhất mà."
Ngũ Vân Mai cháu gái , cô cất tiếng trêu ghẹo: "Vậy lúc sáng sớm nay, ai là bà cố nội là nhất."
La Tử Đồng liền trực tiếp nhảy vòng tay Ngũ Vân Mai : "Bác gái cả cũng là nhất."
Cháu gái xong Ngũ Vân Mai bật ngay, cô : "Cháu đúng là đồ quỷ lanh lợi."
Châu Quế Phương tới, La Tử Đồng vội vàng ôm lấy Ngũ Vân Mai, lém lỉnh : "Bác , bác với bà cố."
Ngũ Vân Mai mỉm , nghiêng về phía đóng cửa: "Được, , , bác , sẽ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1673.html.]
Châu Quế Phương hỏi: "Không phép gì thế?"
Lúc , La Tử Đồng thoát từ vòng tay của Ngũ Vân Mai, cô bé , ôm lấy Châu Quế Phương, : "Bà cố, bà luôn nhớ rằng cho dù cháu với khác bao nhiêu bọn họ là nhất, nhưng trong lòng cháu, bà mới là đối với cháu nhất, vĩnh viễn là như thế."
Cô bé khi xong, cũng dậy mà cứ như ôm lấy Châu Quế Phương.
Ngũ Vân Mai bây giờ cũng đang sốt ruột, đây là một trò đùa dai, đem tiểu nha đầu chọc giận mất .
La Tử Đồng dậy , mắt của cô bé vẫn còn ngấn lệ.
Ngũ Vân Mai nhanh chóng : "Bác cả ban nãy chỉ đùa với cháu thôi, cháu ."
La Tử Đồng ôm lấy Châu Quế Phương chịu buông , : "Sau cháu sẽ cùng khác câu như nữa, trong lòng cháu, cả gia đình nhà đều là nhất. mà với cháu, bà cố là quan trọng nhất, ai cũng thể vượt qua ."
Ngũ Vân Mai vốn dĩ , nhưng sợ chọc giận tiểu tổ tông nữa, nên cô đành nghiêm túc nhận , : "Là bác cả sai , rõ ràng rằng bà cố trong lòng của Tử Đồng là quan trọng nhất, còn vẫn trêu cháu, cho Tử Đồng của chúng đau lòng. Công chúa nhỏ của chúng thể tha thứ cho bác cả , nếu bác cả sẽ mất."
Nghe xong lời Ngũ Vân Mai, La Tử Đổng mới thôi ôm Châu Quế Phương nữa, cô bé : "Cháu ban nãy giận bác cả, chỉ là cảm thấy quá vô dụng. Sau các bác chỉ thể là thật , nhưng mà là nhất, vì nhất cháu để dành cho bà cố."
Châu Quế Phương rõ ràng từng lời mà La Tử Đồng , nhận nguyên nhân vì , trong lòng bà đang rối tinh rối mù cũng cho cảm động: "Ôi chao, cục cưng nhỏ của bà, cháu bao nhiêu tuổi , vẫn còn nhè hả."
Vừa , bà âu yếm cháu gái nhỏ: "Bà cố cục cưng nhỏ cho cảm động , cũng thật ấm áp, đúng là chăm sóc mấy đứa phụ công dã tràng mà."
Bà xong "ha ha" hiền với .