Mạch Miêu đỏ hoe mắt : "Em phiền lắm , em sẽ lời chị Vương, nhất định sẽ chăm sóc thể em thật ."
La Tiếu dặn dò xong, cùng với Quan Vũ Kì rời .
Cô lái xe đưa Quan Vũ Kì về nhà , mới lái xe về nhà.
Bọn trẻ đang chơi trong phòng khách, thấy cô về thì đồng loạt lên, tiểu Dục gọi với phòng bếp: "Bà Dung ơi, con về , bắt đầu ăn cơm ạ!"
La Tiếu áy náy với các con: "Lần đến giờ ăn cơm thì các con cứ ăn , để phần là , cần chờ về !"
Nghiên Nghiên tiến gần, ôm lấy cánh tay cô: "Không , bố sắp về , vả , chúng con cũng đói, cả nhà ăn cơm cùng mới ngon."
Nguyệt Nguyệt cũng : "Mẹ ơi, chị vợ Thái Phong ?"
La Tiếu buồn rầu trả lời: "Chị sảy thai , ở viện vài ngày, tìm chăm sóc cho chị ."
Chuyện của nhà Thái Phong, bọn trẻ cũng đôi chút, nên bọn trẻ cũng hỏi thêm nữa.
Nguyệt Nguyệt và Tiểu Duệ lên bếp giúp bày đồ ăn.
Lục Nghị Thần từ sân nhà, hỏi La Tiếu: "Em về ? Người ?"
Anh vốn định cùng cô đến đó, nhưng La Tiếu ngăn , cô phần tâm lí kiêng kị, vì thế cô để Lục Nghị Thần cùng.
La Tiếu liếc : "Người , bố trí chăm sóc cho cô ."
Lục Nghị Thần xong gật đầu: "Người là , Thái Phong đến bây giờ vẫn liên hệ , nhưng cũng để lời nhắc cho , về đội sẽ ngay."
La Tiếu và ngoài: "Em đói , ăn cơm ."
Vừa cô : "Dù cũng thuê chăm sóc , gì họ sẽ giúp cô , Thái Phong về muộn chút cũng , còn chuyện nhà đẻ cô thì cứ để tự giải quyết ."
Lục Nghị Thần khẽ "ừ" một tiếng: "Anh . Em yên tâm !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1703.html.]
Thái Phong về đến đội là hơn 3 giờ sáng, thấy mẩu giấy nhắn Lục Nghị Thần để , chuyện Mạch Miêu sảy thai, tức điên .
Cậu lập tức xin nghỉ phép ngay trong đêm và vội vã đến bệnh viện, khi đến nơi thì trời cũng gần sáng.
Nhìn Mạch Miêu thiêm giường bệnh, lẽ những gì hôm qua chịu đựng khiến cô sợ hãi, nên ngủ cũng yên giấc, liên tục nhăn nhó, dường như đang mơ gặp ác mộng, thấy cảnh đó Thái Phong đau lòng vô cùng.
Cầm tay vợ đặt lòng bàn tay , vỗ về: "Mạch Miêu, đừng sợ, về , đừng sợ nữa!"
Người chăm sóc tỉnh dậy thấy cạnh giường bệnh liền hỏi: "Anh là ai?"
Lúc Thái Phong phòng bệnh thấy chăm sóc ở sô pha, lúc chị tỉnh thì mới lên tiếng: " là Bách Thái Phong, chồng của Mạch Miêu."
Chị Vương xong mới yên tâm, : " là chăm sóc nhà thuê, họ Vương."
Thái Phong hỏi tình hình hiện tại của Mạch Miêu, cô mới yên tâm.
Chị Vương thấy ở đây , liền ý chào hỏi lui ngoài phòng bệnh.
Lúc vội vàng đến bệnh viện, Thái Phong để tâm bất cứ chuyện gì, bây giờ bình tĩnh mới nghĩ chuyện thế cứ thế cho qua . Không cho con bà một bài học thì thể nuốt trôi cục tức nghẹn ở cổ.
Cậu nhớ những lời La Tiếu với lúc , trong lòng khó chịu, thật ngờ ứng nghiệm nhanh đến , cảm thấy nỗi chua xót trào dâng.
Anh đang miên man suy nghĩ thì Mạch Miêu tỉnh dậy, thấy Thái Phong bên cạnh giường, cô òa : "Sao bây giờ mới về?"
Thái Phong ôm cô lòng: "Anh xin , nhiệm vụ về muộn, bây giờ em cảm thấy trong thế nào ?"
Mạch Miêu dựa n.g.ự.c , nước mắt lã chã, khiến Thái Phong luống cuống: "Có em đau ở ? Để gọi bác sĩ."