Sau khi đưa con gái nhập học vài ngày, khen thưởng của dự án trợ giúp La Tiếu cũng . Ngoại trừ tiền thưởng, huy chương, bằng khen , chức vụ ở bệnh viện cũng thăng lên một bậc, bây giờ là phó viện trưởng La chủ quản thành tích hiệu quả, kế toán và nhân sự.
Phía bệnh viện vốn còn định cho La Tiếu phụ trách hai bên, chịu trách nhiệm cho cả phía phòng ban, nhưng La Tiếu từ chối, mấy năm nay vẫn luôn chạy qua chạy giữa bệnh viện và trường học thực sự mệt, hơn nữa cứ luôn chiếm vị trí như cũng lắm, dù cũng cho những đồng nghiệp khác cơ hội phát triển.
cấp cũng rằng nếu như gặp ca phẫu thuật khó giải quyết thì cô vẫn tay. La Tiếu đồng ý, hơn nữa còn mỗi tuần sắp xếp cho cô một ca phẫu thuật, phẫu thuật trong thời gian dài, sợ rằng sẽ quen tay.
La Tiếu lựa chọn như cũng là cân nhắc, cô dành nhiều thời gian hơn cho dạy học và phòng thí nghiệm.
Từ khi ở khoa, điểm lợi nhất chính là thể , tan bình thường.
Tuần hai cô con gái về nhà, bác gái Dung và La Tiếu bận bịu chuẩn một bàn thức ăn mà hai họ thích.
Nghiên Nghiên về ôm lấy bả vai La Tiếu: "Mẹ, con về , nhớ con ?"
La Tiếu dùng đầu cọ cọ lên mặt của con gái: "Con đoán xem?"
Nghiên Nghiên hôn một cái lên mặt của La Tiếu: "Con đoán chắc chắn là hề nhớ."
Hai con ở đó mật xong, Nghiên Nghiên mới lên tiếng: "Mẹ, tuần con mang một chiếc xe đạp ở nhà đến trường, trường học quá rộng lớn, xe đạp tiện lắm."
La Tiếu chiên cá viên : "Được, mấy ngày nay ở chung với các bạn thế nào ?"
Nghiên Nghiên rửa tay, đưa tay nhón lấy một viên cá viên bỏ miệng: "Cũng ạ, ngoại trừ Thái Mỹ Ngọc ở giường đối diện , những bạn khác cũng vẫn ."
La Tiếu qua con gái: "Bạn học gì con?"
Nghiên Nghiên cau mày đáp: "Cậu hình như là đầu óc vấn đề, lúc nào cũng so đo với con, việc gì cũng hơn con một bậc, con cũng tại như ? Ngay cả khi con đến nhà ăn lấy cơm cũng so với con, thật khiến cạn lời."
La Tiếu suy nghĩ một chút: "Có lẽ là vì thành tích thi đại học của con cao hơn con, cô chút phục, vì chỗ nào cũng so cao thấp với con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1722.html.]
Nghiên Nghiên ăn thêm một viên cá viên lau tay: "Cũng là khả năng , tuần con đến trường hỏi thăm một chút, nếu như thực sự là thì chẳng sẽ mệt lắm ?"
La Tiếu bình thản : "Bây giờ lẽ sẽ cảm thấy mệt mỏi, nhưng thấy mệt thì chắc."
Hai con đều bật .
Sau đó bên ngoài cửa truyền đến giọng của Lục Nghị Thần: "Hai con đang gì ?"
Nghiên Nghiên lao đến: "Cha, cha nhớ con gái bảo bối của cha ?"
Lục Nghị Thần đón lấy con gái: "Cha và con đều cảm thấy tuần ở trong nhà thanh tĩnh."
Nghiên Nghiên dẩu môi: "Cha như là ? Chê chúng con ở nhà ồn ào đến cha ?"
Sau lưng truyền đến âm thanh của bác gái Dung: "Con bé ngốc , cha cháu là chê các cháu, là cảm thấy các cháu, còn tiếng ríu ríu rít, hai họ chút quen, ăn món gì cũng nhớ đến các cháu nửa ngày, đúng là đáng thương cho tấm lòng cha trong thiên hạ."
Nghiên Nghiên , chút cảm động, ôm chặt lấy Lục Nghị Thần nũng: "Cha-."
Lục Nghị Thần vỗ vỗ con gái cưng: "Các con là bảo bối của cha , thể nhớ các con? Nếu cha ngăn , con còn đưa đồ ăn cho các con."
Lời thì cô nhóc tin, đây ở chỗ của ông nội, nếu ông nội năm bảy lượt cho mang quà sang đó thì e rằng cứ cách vài ngày là qua đó một chuyến. Cho dù ông nội cho mang sang, vẫn còn hai .
lúc thì thấy giọng của Nguyệt Nguyệt: "Cha, , con về ."