Sau khi rời khỏi trạm xe lửa, liền tìm xe buýt công cộng huyện, khi lên hết, đủ quân , lập tức khởi hành.
Có một đoạn đường đang sửa, mấy đứa nhóc ở đằng cảm thấy như đang cưỡi ngựa, xóc nảy vô cùng.
La Tiếu nhắc nhở bọn nhỏ đừng đùa giỡn, nhất định giữ chặt, nếu sẽ té.
Thật vất vả đến thị trấn, bọn họ hỏi hàng xóm xung quanh nhà của Chu Lỗi, mới tìm khách sạn ở.
Sau khi rửa mặt, xuống lầu tập hợp cùng ngoài ăn.
Cũng cảm thấy thực sự mệt mỏi, nên ăn cơm xong liền trở về khách sạn nghỉ ngơi, chuẩn mai dạo một vòng, quen chỗ một chút.
Sáng ngày hôm , lúc ăn sáng, Vương Tiểu Hân cùng La Tiếu lập tức tìm hiểu phong tục địa phương chỗ , đương nhiên là trong những lời vô tình tán gẫu của khác.
Ăn uống xong, đoàn đến gần đó lòng vòng, hỏi thăm tình huống nhà Chu Lỗi, nhân cơ hội để cả nhà vui chơi một chút.
Nghe chỗ gần hang đá Mạch Tích Sơn, đoàn liền quyết định hành trình hôm nay.
Lục Nhiên công tác bận rộn xong về đến nhà, thấy tờ giấy để , là ngoài du lịch.
Lúc đó cô cảm giác chút mơ màng, du lịch, chờ về, rõ ràng bản , trễ nhất là sáng mùng ba, hai ngày cũng đợi .
Có chút buồn gọi điện thoại cho yêu: "Ừm, việc xong ?"
"Nhiên Nhiên, em về , ngày mai mới về ?"
"Em về lâu , may mắn vẫn còn ở ký túc xá."
"Nghe khẩu khí , , ủy khuất chuyện gì?"
"Hôm nay em công tác về nhà, cha bọn họ cư nhiên du lịch hết, em trễ nhất mùng ba sẽ trở , vẫn chờ."
"Tổng cộng bảy ngày, chờ em hai ngày, chỉ còn năm ngày, em bao lớn còn giận dỗi, ngày mai chúng chơi, nghĩ chú cùng dì nhất định là trải qua thế giới của hai ."
"Anh thật , còn thế giới của hai , đừng quên, em vẫn thông qua, bây giờ danh phận, cần tiếp tục cố gắng."
"Yên tâm , là thật lòng, tin tưởng chú với dì sẽ một ngày thấy, bằng lòng giao con gái bảo bối của họ cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1746.html.]
"Được, coi hành động thực tế của , nhớ kỹ, cha em gật đầu đồng ý, hôn sự hai chúng tiếp tục trì hoãn, tất cả đều nhờ ."
"Ừ, chắc chắn sẽ ngừng , tiếp tục cố gắng."
"Được , đừng lạc đề nữa, cũng bọn họ du lịch ở ?"
"Em gọi điện là ."
"Vậy để em gọi, tắt máy đây."
"Khoan , tối nay em hãy gọi thử, nếu , thì mai thử nữa."
"Được , cứ như ."
"Em đừng lười biếng, nhớ đồ ăn cho ."
"Nếu bận, thì qua đây , em nhớ đồ ăn ."
"Chú với dì ở, qua lắm, để bọn họ thì ghét ?"
"Ai nha, , em là , mau, động tác nhanh nhẹn lên."
"Vậy , đợi thu thập một chút, em ăn gì, để đường mua."
"Em thích ăn cái gì, cũng ."
"Được, coi thử, em nấu cơm , chỉ đến nấu nữa thôi."
Hai ai cũng nghĩ tới, trong câu chuyện của bọn họ đến Thiên Thủy.
Chơi ở Mạch Tích Sơn một đêm, ăn bên ngoài trở về khách sạn, buổi tối khi phòng, quyết định ngày mai dùng bữa sáng xong sẽ đến dạo gần nhà Chu Lỗi.