Cho đến khi ông khỏi xưởng mới thể thả lỏng cả , ngoái đầu nơi mà ông tưởng rằng đó là vũ môn để ông thể từ cá chép hoá thành rồng, ông thở dài một xách đồ đạc rời .
Mấy hôm nay, thôn Thanh Sơn đều đang bàn tán về chuyện của nhà họ Tôn và nhà họ Cao, Tôn Bảo Khánh, con thứ nhà họ Tôn vì xin nghỉ thời gian quá dài nên mất việc, bà vợ Khổng Ngọc Như kêu rầm trời rầm đất c.h.ử.i Thạch Đầu là chổi. Người trong thôn đều chê , họ Khổng Ngọc Như tự tạo nghiệp, còn bà tâm địa quá độc ác, quả báo nên mới cho Tôn Bảo Khánh mất việc .
Còn nhà họ Cao, bác sĩ ở trạm xá xã khuyên Cao Thuận Nghĩa nên đưa Lí Tú Lan lên thành phố để tìm chuyên gia khám thì may họ mới cách.
khi Cao Thuận Nghĩa thương lượng với Lí Tú Lan, họ liền thủ tục viện về nhà tự dưỡng thương chân, tiện thể đón luôn Cao Như Thâm về nhà, giờ thì con dâu lớn Phùng Tiểu Quyên là đen đủi nhất, lúc thì chồng sai bảo, lúc bà cô gọi đòi, thế mà vẫn coi gì, khiến cô tức quá, "đình công", bỏ về nhà đẻ.
Cao Thuận Nghĩa cũng là kẻ đa mưu, con trai nó những lời kì lạ khi còn ở bệnh viện, ngày hôm ông bèn về thôn, nhân lúc đều , ông đến khuôn viên của khu thanh niên trí thức.
ông khắp một lượt những nơi mà con trai nhắc đến vẫn tìm bất cứ dấu vết nào, căn bản từng đó, lẽ con trai ông thực sự gặp ma, chứ ảo giác như .
Lúc ông mới thôi nghi ngờ La Tiếu, dự định khi trở về sẽ bí mật tìm thầy bói xem cho con trai, tiện thể xem luôn cho cả nhà một quẻ, gần đây liên tiếp xảy chuyện, tại trong nhà ma quỷ ám nhập ?
La Tiếu sớm phát hiện từng đột nhập khuôn viên của bên khu nam thanh niên trí thức, dù chỉ cần họ nghi ngờ cô là , mặc kệ họ gì thì .
Nếu nhà họ Cao ngấm ngầm mưu hại cô thì cô cũng sẽ tay thêm nữa, hi vọng Lí Tú Lan sẽ nhớ lấy bài học .
Buổi trưa, La Tiếu nấu xong cơm nước, đang định gọi Thạch Đầu ăn cơm thì chợt thấy tiếng bé , cô vội vàng chạy sang bên nhà Lục Nghị Thần. Lúc sang đến nơi, cô thấy Khổng Ngọc Như đang lục lọi đồ đạc trong nhà Lục Nghị Thần, là đoán bà kiếm thứ gì đó, Thạch Đầu liều mạng ngăn cản bà , kết cục Thạch Đầu Khổng Ngọc Như đẩy góc tường.
La Tiếu hiệu cho Thạch Đầu bằng ánh mắt, lặng lẽ rút lui khỏi sân, nhanh chóng chạy về phía nhà đại đội trưởng, tường thuật ngắn gọn sự việc, đại đội trưởng tiện đường gọi thêm mấy khác cùng chạy đến nhà Lục Nghị Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-177.html.]
Khổng Ngọc Như vẫn đang mải mê lục lọi, để ý bên ngoài sân , lục lẩm bẩm chửi: "Mày đúng là cái loại chổi, mày mày xung khắc đến c.h.ế.t, còn đến hại nhà họ Tôn chúng tao. Không thế thì Thắng Viễn nhà tao cũng đến nỗi chịu khổ thế, t.h.u.ố.c bôi liền sẹo của mày để , ?" bà miệng chửi, còn định động tay đ.á.n.h Thạch Đầu.
Đại đội trưởng thấy hét lên: "Khổng Ngọc Như, bà đang gì ?"
Khổng Ngọc Như quá nhập tâm, thấy tiếng ngoài sân , đến lúc thấy tiếng hét mới đầu , bà giật nảy .
Bà thoáng sợ hãi: " gì ? chỉ mượn Thạch Đầu ít kem bôi liền sẹo, cái thằng con hoang , , thằng bé sống c.h.ế.t nhất quyết nó để , mới định tự tìm, thật đấy! gì khác cả."
Đại đội trưởng : "Bà ngoài sân đây !"
Khổng Ngọc Như hung hãn trợn mắt Thạch Đầu: "Đồ chổi!"
Người bên ngoài gọn để nhường một lối : "Khổng Ngọc Như, bà thế là đột nhập nhà khác cướp giật đấy, bà ?"
Khổng Ngọc Như những lời của đại đội trưởng, bà nghĩ đến chuyện gì, cũng lấy can đảm mà đẩy những đang chắn đường, chạy một mạch khỏi sân.