Nguyệt Nguyệt nhẹ giọng : "Lần thì coi như là bỏ qua, như thế nữa, mà như thế, đến lúc Lạc Trần khó như , chị của em sẽ thấy hổ, em kẹp ở giữa hai bên cũng cảm thấy khó xử."
Kỳ Quân Thụy , lên xe: "Chắc là em hiểu đàn ông , nếu như mà Lạc Trần đơn thuần chỉ là một sinh viên nghiệp đại học, nhất định sẽ cân nhắc chuyện , nhưng , công ty của mặc dù là tiếp quản trướng công ty của ông nội , quy mô thể so sánh nhưng cũng thể xem thường.
Anh là dám nghĩ dám , hơn nữa năng lực mạnh, còn trẻ, vì những gì mà nghĩ thì cũng thể nghĩ , yên tâm , em nghĩ nhiều quá ."
Nguyệt Nguyệt đầu Kỳ Quân Thụy: "Anh như thì em cũng yên tâm hơn, em chỉ sợ đến lúc tặng quà năm mới cho Tiểu Duệ bọn họ, Lạc Trần bên đó chuẩn , e là cảnh tượng sẽ cho lắm."
Kỳ Quân Thụy : "Vậy thì khi về đến nhà, chúng sẽ lấy đồ . Dù hôm nay chúng đồng ý trở về ăn tối thì nhất định thể gặp mặt, gặp là em sẽ ."
Kỳ Quân Thụy khởi động xe: "Đi thôi, về nhà."
Nguyệt Nguyệt hưng phấn : "Em cũng thật là, về nhà của em mà vui vẻ như thế hả?"
Kỳ Quân Thụy nhàn nhạt : "Em là gia đình đầy đủ ấm no, từng cảm giác chịu đói là gì; từ nhỏ em sống trong một đại gia đình, sống trong tình yêu thương và sự chăm sóc của cha .
Còn thì khi còn nhỏ sống với bố dượng và những khác. Anh tồn tại với tư cách là con ghẻ trong gia đình họ, của mặc dù cũng bảo vệ , nhưng nhiều chuyện bà cũng chủ , hiểu cho vì từ đến nay đều hận bà .
Năm , sinh dễ dàng gì, nên suốt những năm tháng sống trong nhà bố dượng, chẳng ai đoái hoài gì đến . Ngoại trừ thỉnh thoảng quan tâm thì cũng chẳng còn ai để ý đến cả.
Về ông nội dẫn về, nhưng trong nhà chỉ hai ông cháu , trong nhà cửa lúc nào cũng vắng tanh, ghen tị với những bạn học và đồng nghiệp xung quanh , một mái nhà yên ấm.
Bây giờ thì em cũng đấy, dễ dàng gì mới nhiều nhà như thế, thích khí gia đình quây quần bên , bây giờ ghen tị với khác nữa, bởi vì cũng nó ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1792.html.]
Nguyệt Nguyệt chút đau lòng Kỳ Quân Thụy: "Về , nếu như việc gì bận thì hãy đến đây thường xuyên. Đồ của bà nội Dung nấu ngon, thể thường xuyên đến đây ăn."
Kỳ Quân Thụy thật tươi Nguyệt Nguyệt, trong lòng nghĩ rằng hộp bánh gạo gà mà mười năm cô đem cho mới chính là thứ đồ ngon nhất, cũng là thứ cứu cánh khỏi những ám ảnh của thuở nhỏ: "Được , về bữa tiệc nào ở nhà bà nội cũng gọi , tham gia."
Nguyệt Nguyệt mỉm đầu ngoài cửa sổ: "Được , bất kỳ buổi họp mặt gia đình nào em cũng sẽ gọi , để ghen tỵ với bất kỳ ai, cũng bù đắp một chút cho những tiếc nuối của ."
Hai trò chuyện cho đến tận khi đến cửa nhà, xuống xe thấy xe ô tô của Lạc Trần đang chạy .
Lúc thấy họ xuống xe, tay còn cầm theo đồ, Kỳ Quân Thụy bộ dạng mà, Nguyệt Nguyệt.
Nguyệt Nguyệt mặt quỷ với , đó chạy đến chỗ chị gái: "Chị gái, Lạc Trần, buổi sáng đón bác ba vui vẻ ?"
Nghiên Nghiên mỉm nắm lấy cánh tay Nguyệt Nguyệt: "Mọi chuyện , bác sĩ thể chất của chú , nếu như mà đổi thành khác, sợ là sẽ viện cả năm trời, chẳng qua bác ba về nhà cũng lấy việc nghỉ ngơi dưỡng bệnh chủ."
Nguyệt Nguyệt : "Vậy thì , hôm nay em thành công việc của . Ngày mai em sẽ đưa Quân Thụy đến để gặp bác, tận mắt thấy thì em mới yên tâm ."
Mấy tán gẫu chuyện trời biển tiến trong sân, xa đó một vài hàng xóm bàn tán: "Aiz, thật là so sánh với khác sẽ chỉ khiến tức giận, xem mấy đứa con nhà họ Lục kìa, điều kiện gia đình cho ghen tỵ , thế mà đến đối tượng của con gái điều kiện cũng tồi, ai ai cũng tài giỏi, thật là ghen tị c.h.ế.t ."