Nhìn phần báo chí trong tay, cô nghĩ đến một phong thư khác cũng đang như thế nào, đến bây giờ vẫn một chút tin tức.
Lục Nghị Thần xử lý con gà xong, La Tiếu còn đang ở đây suy nghĩ.
Lục Nghị Thần hỏi: "Em gửi bản thảo ?"
La Tiếu : "Vâng, xem nè, bây giờ thư trả lời, bởi vì đây là đầu tiên em gửi bản thảo, nên hiện tính là bốn đồng cho một nghìn từ, một đồng cho một bức tranh minh họa kèm theo, em gửi ngoài là một cố sự ngụ ngôn, chữ nhiều lắm, kèm theo năm hình minh họa, bây giờ nhận chín đồng tiền nhuận bút."
Lục Nghị Thần nghĩ thầm cô bé càng ngày càng khó lường, bây giờ một công nhân bình thường một tháng cũng chỉ hai, ba mươi đồng tiền, cô mà một truyện cố sự và tranh minh họa liền thể thu về chín đồng, thật đúng là giỏi.
Trong lòng cảm giác gấp gáp, nhưng vẫn tỏ gì khác : "Chúc mừng nhé, giỏi lắm." Nói xong liền thật lòng giơ một cái ngón tay cái .
La Tiếu : "Xem theo hướng cũng tệ, chẳng qua là cũng khả năng nào cũng đều gặp may chọn."
Cô âm thầm suy nghĩ, nếu thì tiểu thuyết , như còn thể bớt chút chuyện, bên trong cũng thể phối hợp tranh minh họa thích hợp, hẳn là cũng tệ.
Thử nghiệm thành công nên tăng lòng tin lên nhiều, cố cứ vui vẻ mà tự quyết định, thả tiền nhuận bút về trong phong thư, tiếp tục chọn đồ ăn.
Lục Nghị Thần hỏi: "Về nhà ở, em chuẩn khi nào sẽ sửa chữa?"
La Tiếu suy nghĩ một chút : "Trong thôn ngày mai nghỉ, nếu thì ngày mai em qua một chuyến xem ."
Lục Nghị Thần ở bên cạnh phụ nhặt rau : "Ngày mai cùng qua với em xem một chút, chỗ nào cần sửa chữa thì khéo để bạn bè của giúp."
La Tiếu ngẩng đầu về phía Lục Nghị Thần, đây ý của , nhưng trải qua chuyện của Đinh Hướng Đông, bây giờ La Tiếu thật nợ ân tình của Lục Nghị Thần, cảm thấy vẫn nên chi tiền thuê việc để khỏi gánh nặng.
Thế là : "Thật sự cần, chỗ cần sửa chữa cũng nhiều, hơn nữa nếu cứ vận dụng quan hệ của , em cũng cảm thấy băn khoăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-185.html.]
Lục Nghị Thần lời , thật sự là hận c.h.ế.t Đinh Hướng Đông, đúng thật là nó, tên yêu tinh hại mà!
Lục Nghị Thần : "Ngày mai khéo đến thành phố, nếu như em đồng ý để bọn họ hỗ trợ thì thôi , qua giúp em xem, nếu chỗ nào cần sửa chữa thì tự ."
La Tiếu về phía Lục Nghị Thần, vì cố chấp hỗ trợ cô sửa chữa, nhưng đến mức mà bản từ chối tiếp thì cũng nên, hơn nữa cũng quen như , cùng lắm thì mời một bữa ăn ngon để cảm ơn .
Lục Nghị Thần cảm giác hôm nay La Tiếu sự đổi nhỏ, cũng cô bé bây giờ càng ngày càng ưa , nhưng hôm nay trông trắng hơn nhiều, da dẻ cũng nõn nà hơn nhiều so với đó.
La Tiếu thấy Lục Nghị Thần cô: "Trên mặt em cái gì ?"
Lục Nghị Thần lắc đầu : "Cảm giác làn da của em hôm nay hơn nhiều."
La Tiếu trong lòng hồi hộp một chút, cô quên mất việc : "Ừm, đó em tự điều chế một chút cao dưỡng trắng và da, thể là bây giờ thấy hiệu quả đó."
Lục Nghị Thần La Tiếu ngược là cũng nhiều hoài nghi, dù cô bé ở hơn nửa năm nay nhiều đổi, so với lúc đến thôn Thanh Sơn đúng là ngày đêm khác biệt.
Hơn nữa cô thể những t.h.u.ố.c cao cho Thạch Đầu, thì chút cao dưỡng da đối với cô mà hẳn là cũng việc gì khó.
Trước đó vóc dáng cũng cao nhưng gầy tong teo thịt, tóc cũng khô xơ, trải qua nửa năm đến vóc dáng cao thêm một chút, cũng nở nang hơn, bây giờ cô duyên dáng yêu kiều cũng đủ.