Sau khi chiếc xe vặn vẹo nghiêng ngả một đoạn, Lục Nghị Thần mới dừng định ở bên đường, thật sự quá nguy hiểm.
Cũng may ở thời đại đường nhiều xe , nếu như ở tương lai gặp trường hợp chắc chắn sẽ xảy t.a.i n.ạ.n giao thông.
Nhân viên bán vé cũng chút luống cuống, chạy lên phía hỏi: "Bác lái Tiền ?"
Lục Nghị Thần đáp: "Bị bệnh, mau chóng đưa bệnh viện."
Lục Nghị Thần về phía các hành khách: "Làm phiền các đến giúp một tay, để bác tài ngang."
Người phụ nữ mắng c.h.ử.i : "Đây là trễ nải thời gian của chúng ? Hơn nữa ai mà dám giúp một tay, lỡ như ông lừa lên giúp thì chẳng tự tìm phiền phức cho ?"
La Tiếu dậy, đang chuẩn lên phía thì thấy bà , nghiêng đầu sang: "Im miệng, mong rằng bà vĩnh viễn ngày cần khác giúp đỡ."
Cô xong, những khác giúp Lục Nghị Thần khiêng tài xế từ ghế lái xuống, để ông ngang. La Tiếu bước lên kiểm tra nhanh qua một chút với nhân viên bán vé : "E rằng là bệnh tim, cần cấp cứu."
Nhân viên bán vé : " cũng ." Sốt ruột đến chảy cả mồ hôi.
La Tiếu bảo về vị trí của , đồng thời bảo bọn họ mở cửa sổ xe , để khí trong xe lưu thông.
Cùng lúc đó cô cũng hô hấp tim cho tài xế, với nhân viên bán vé: "Lát nữa theo hô hấp nhân tạo cho bác tài, nếu thể đưa bác đến bệnh viện cũng là điều khó ."
Vừa cấp cứu với Lục Nghị Thần: "Anh thể lái xe ?"
Lục Nghị Thần hiểu ý cô, ghế lái. Anh đưa bác tài đến bệnh viện ngay, La Tiếu chỉ thể coi là cấp cứu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-193.html.]
Người phụ nữ : "Này, thể lấy tính mạng của tất cả chúng trò đùa , xe là ai cũng thể lái ?"
Nhân viên bán vé lúc đang phiền muộn, liền hét lên: "Bà thể im miệng , chỉ bà là giỏi thôi đúng ? Từ lúc bà lên xe việc nào đúng đắn ? Ngoại trừ ăn lung tung thì cái gì cũng , cũng ai xui xẻo tám đời mới lấy cái thứ như bà."
Người phụ nữ còn c.h.ử.i , nhưng con trai kéo về, cũng khiến quần chúng nổi giận nữa.
Lục Nghị Thần lái xe vững vàng đến quốc lộ, vốn cách thành phố xa, nhanh đến bệnh viện gần nhất. Lúc mới phát hiện lái xe cũng kém hơn so với tài xế .
La Tiếu thì chỉ huy nhân viên bán vé hô hấp nhân tạo cho bác tài. Mười mấy phút trôi qua ông vẫn động tĩnh, nhưng La Tiếu vẫn từ bỏ.
Xe dừng hẳn, Lục Nghị Thần chạy trong bệnh viện gọi . Đợi đến khi trong bệnh viện mang cáng , bác tài cuối cùng cũng phản ứng, La Tiếu cũng thể thở phào nhẹ nhõm.
Cô còn đang nghĩ nếu còn tỉnh thì cho ông uống một ít nước giếng trong gian, sợ rằng ông tỉnh .
Nhân viên bán vé thấy tài xế bác sĩ đưa , sang với hành khách xe: "Chỗ cách bến xe xa, hôm nay thực sự xin , cứ xuống xe ở đây , xin ."
Nói xong còn khom mặt một cái, đó sự nhắc nhở của La Tiếu mới rút chìa khóa xe , cũng đoái hoài xem xe gì, vội vàng chạy bệnh viện.
Trước khi đến phụ nữ còn lên tiếng mắng , nhưng đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Lục Nghị Thần thì dọa sợ đến ngậm miệng, chỉ đành nhỏ giọng lẩm bẩm với con trai : "Đây là chuyện gì ? Còn đến bến xe mà."