Huyện trưởng Quách : "Không quét nhà, mà quét thiên hạ, ngay cả nhà còn quản lý , quản lý chuyện trong thôn, nhắc đến chuyện cũng giúp chúng tỉnh ngộ, đội ngũ cán bộ chúng xác thực nên tự kiểm điểm ."
Tiễn huyện trưởng rời , lúc Vương Thiết Quân mới : "Tất cả giải tán."
Mấy La Tiếu ăn cơm xong, Thạch Đầu về trong sân của Lục Nghị Thần học tập, cả ngày hôm nay sách, hôm nay Lục Nghị Thần để cho về học bù, qua vài ngày nữa sẽ khai giảng .
Chờ thu dọn rửa bát xong, Lục Nghị Thần : "Lát nữa cô đóng cửa ngủ sớm , ai gõ cửa cô cũng đừng mở, hôm nay sợ nhà họ Trương vẫn sẽ đến đây tìm cô, đồn công an ở bên cũng thu thập gần xong chứng cứ .
Ngày mai Trương Xảo Diễm sẽ đưa đến trại tạm giam, cô còn đủ mười tám tuổi, nhưng sở tạm thời chắc chắn quyết định , cho nên khẳng định là nhà họ Trương cô nhả truy cứu trách nhiệm nữa.
Nếu cô cảm thấy bọn họ phiền, thì trong thành phố ở vài ngày , dù phòng ở bên đó cũng thu dọn xong , tránh ở đó yên tĩnh."
La Tiếu : " , sáng mai sẽ tìm bí thư chi bộ thư giới thiệu, thể giúp đan cái lồng gà ? mang theo mấy con gà."
Lục Nghị Thần : "Được, sáng mai sẽ đưa qua cho cô, cô nghỉ ngơi sớm ."
Tiễn Lục Nghị Thần , La Tiếu đóng kỹ cửa lớn , xoay trở về phòng.
Trong nhà bí thư chi bộ, Trương Đức Chính xoạch xoạch hút t.h.u.ố.c lá sợi, trong phòng đầy sương khói lượn lờ, nghẹt thở c.h.ế.t.
Con trai cả Trương Đông Trạch : "Cha, Cha vẫn gì ."
Hiện tại hai mắt của Trương Đức Chính đỏ lên, biểu cảm mặt doạ : "Buổi tối chúng qua tìm La Tiếu, ông bà của chúng qua là ."
Trương Đông Trạch : "Cha, ông cho cha mang theo những ? Lại sợ hai chúng trấn áp vùng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-213.html.]
Trương Đức Chính : "Hôm nay nhị gia gặp chuyện may con cũng là , việc của Xảo Diễm là chuyện nhỏ, trong gia tộc quản cũng đạo lý cả, đều sợ liên lụy.
Hơn nữa ban ngày xảy chuyện như , đêm nay gióng trống khua chiêng qua trêu chọc con bé sợ là chúng cũng sẽ quả ngon mà ăn , nhưng thật hai chúng qua sẽ dẫn tới sự chú ý của khác.
Cùng lắm thì hứa cho cô một ít đồ nọ, tiên đưa em gái con khỏi đồn công an mới là điều quan trọng nhất, còn tiếp đó cô ăn bao nhiêu, cha cũng thể cho cô nhả bấy nhiêu, một bé gái mồ côi thì cô thể lật trời chắc."
Trương Đông Trạch rối rắm, bọn họ như đúng nhưng mắt chỉ cho La Tiếu nhả , nếu cả đời của em gái sẽ huỷ hoại.
Cha con hai đến tám giờ tối mới đến nhà của La Tiếu, trong thôn hoạt động giải trí, chuyện gì đều sẽ ngủ sớm.
Hôm nay trong thôn xảy chuyện như , tin bí thư chi bộ sẽ để cho con gái nhà xảy chuyện, chắc chắn sẽ còn tìm La Tiếu, cho nên trong thôn nhiều nhà như tắt đèn, thật đều ở trong bóng tối chú ý đến động tĩnh của nhà bí thư chi bộ.
Cha con hai bọn họ khỏi cửa, phía cách đó xa theo.
Trương Đức Chính cũng là đêm nay chắc chắn sẽ để ý đến nhà bọn họ, nhưng bây giờ còn cách nào khác, nếu ngày mai La Tiếu mặt sợ rằng con gái thật sự sẽ đưa trại tạm giam, khỏi nhà tù thể so sánh với chuyện lên trời còn khó hơn.
Hôm nay ông suy nghĩ chuyện đơn giản, thật ngờ cán bộ công xã ai dám nhận chuyện , ông suy nghĩ mãi cũng thông suốt rốt cuộc sai ở , ngày thường quan hệ đều mà hôm nay tìm khắp nơi đều lấy đủ loại lý do để từ chối.