Trương Đức Chính ngượng ngùng chắp tay : "Thật sự xin , chúng quá nóng lòng, thực sự xin ."
Diêu Thừa Tuyên thấy bọn họ xin , cũng thế mà buông tha: "Vào trong ."
Không để bọn họ nhà mà là ở bóng cây ngọc lan trong sân: "Nói , các tìm La Tiếu gì?"
Trương Đức Chính ngẩng đầu ngôi nhà hỏi: "La Tiếu ?"
Trương Đông Trạch dậy còn định nhà xem, Ngô Bội Linh : "Hai , rót nước cho hai ."
Nói xong Diêu Thừa Tuyên một cái, chỉ thấy Diêu Thừa Tuyên khẽ gật đầu với bà , bà bếp rót hai cốc nước .
Sau đó phòng hai con trai, thấy bọn họ đang ngủ say thì .
Cuối cùng phòng con gái nhỏ, dáng vẻ của cô bé thì hình như âm thanh đ.á.n.h thức, đang ở đó dụi mắt, Ngô Bội Linh : "Vẫn còn sớm, xuống ngủ một lúc nữa ."
Hiện giờ đang là lúc nghỉ hè, bọn họ đăng ký cho con gái nhỏ một lớp học mỹ thuật, chiều nay còn học, ngủ trưa thì đến chiều học sẽ mệt.
Ngô Bội Linh bên ngoài nữa, xuống trông nom con gái nhỏ, nhưng vẫn luôn ngóng câu chuyện ở bên ngoài. Trong lòng thầm nghĩ cũng may hôm nay con gái lớn nhà, nếu với tính tình đó nhất định ầm ĩ lên.
Diêu Thừa Tuyên hỏi: "Sao hai nhà ?"
Trương Đức Chính trực tiếp bán La Thiên Minh: "Chúng đến tìm La Thiên Minh, địa chỉ chỗ cho chúng ."
Diêu Thừa Tuyên híp mắt: "Sao hai tốn công tốn sức tìm La Tiếu như ?"
Trương Đức Chính cảm thấy đàn ông họ Diêu còn lợi hại hơn cả La Thiên Minh, bây giờ Diêu Thừa Tuyên hỏi , Trương Đức Chính thầm nghĩ chắc chắn La Tiếu vẫn chuyện cho bọn họ .
Biết là thể lấp l.i.ế.m , một khi La Tiếu , bất cứ lúc nào cũng thể khiến bọn họ lộ tẩy, đàn ông mắt dễ chọc, giống như La Thiên Minh.
Vì , ông thành thực kể hết chuyện , còn hi vọng Diêu Thừa Tuyên giúp , còn hứa sẽ cho ông ít thứ .
Kết quả, Diêu Thừa Tuyên dậy đến góc tường lấy cây côn gỗ thường ngày vẫn dùng để dạy dỗ con trai , đợi Trương Đức Chính và Trương Đông Trạch kịp phản ứng bất ngờ đ.á.n.h đến.
Lúc cũng để ý đến việc phiền hàng xóm xung quanh nữa, đ.á.n.h đuổi hai cha con khỏi khu dành cho nhà, đ.á.n.h đến khi hai cha con họ còn sức chống trả, chỉ thể gào kêu lên.
Thấy Diêu Thừa Tuyên ý dừng tay, hai cha con họ sợ đến mức chật vật chạy trốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-225.html.]
Diêu Thừa Tuyên hề nương tay, thậm chí còn dùng sức hơn so với lúc bình thường dạy dỗ con trai, sợ là hai cha con họ cũng bầm tím.
Thấy bọn họ chạy xa, lúc Diêu Thừa Tuyên mới xách gậy trở về. Động tĩnh lớn như , nhiều trong khu đều đ.á.n.h thức, ít ở cửa nhà .
Có tính cách tệ bước đến hỏi Diêu Thừa Tuyên: "Có chuyện gì ?"
Diêu Thừa Tuyên chỉ : "Không gì, chỉ dạy dỗ hai tên súc sinh mà thôi."
Ngoài cửa nhà họ Diêu ít vây quanh, đều hỏi Diêu Thừa Tuyên xảy chuyện gì?
Diêu Thừa Tuyên thầm nghĩ cũng gì giấu giếm, hơn nữa chừng hai vẫn còn đến nữa, nhiều gặp hai cha con họ, để chuyện mà bọn họ , đến khi hai họ đến cũng giúp một tay.
Tránh để lỡ như ông ở nhà, nhà ứng phó .
Vì Diêu Thừa Tuyên kể hết đầu đuôi câu chuyện , bổ sung thêm một vài suy đoán về những chỗ mà Trương Đức Chính lược bớt, mà đúng đến tám, chín phần.
Đợi đến khi Diêu Thừa Tuyên xong, đều rối rít chừng phạt hai cha con .
Diêu Thừa Tuyên với Ngô Bội Linh: "La Tiếu để điện thoại trong thôn cho nhà chúng đúng ? Anh đến bưu cục gọi điện hỏi cho rõ, xem xem hai cha con lừa gạt chúng ? Anh đoán chắc chắn bọn họ hết bộ."
Bà cụ Khâu thích hóng chuyện : "Thừa Tuyên, đừng chạy đến bưu cục, đến chỗ ông Nhiếp gọi cũng , dù cũng là bỏ tiền."
Diêu Thừa Tuyên cầm tiền đến chỗ mà bà cụ Khâu , quả thực là gần hơn so với bưu cục ít, điện thoại là của rạp hát lớn, đây để ở phòng việc.
Sau , khu nhà nhiều gọi điện thoại, cán bộ trong phòng việc cũng chút chịu , bọn họ cảm thấy cũng nhân viên trực tổng đài mà suốt ngày bên cửa sổ XXX, gọi điện đến tìm.
Sau đó vì chuyện mà mấy cán bộ trực tiếp đến tìm lãnh đạo, qua sự nghiên cứu của lãnh đạo, bọn họ kéo dây điện thoại xuống phòng bảo vệ ở tầng , khiến trong khu nhà thuận tiện hơn.
Hôm nay cũng coi như thuận lợi, mười mấy phút rốt cuộc cũng gọi thông, đại đội trưởng Cao Giải Phóng đúng lúc ở bộ đại đội, là họ hàng của La Tiếu ở Cát Thị, lúc mới kể chuyện .