Thời gian thấm thoắt trôi qua, khi Nghiêm Giai Giai kết thúc bảy ngày say về trường học thì chuyển đến lớp ba, thấy bạn học ở lớp một thì đều trốn tránh.
Rất nhanh đến thi giữa kì, bạn học trong lớp ai nấy đều tranh thủ từng giây từng phút để học, hôm nay La Tiếu giáo viên chủ nhiệm gọi đến phòng việc.
La Tiếu gõ cửa , hỏi: "Thầy Cát, thầy tìm em việc gì ?"
Thầy Cát La Tiếu hỏi: "Em La Tiếu, các bạn trong lớp khả năng vẽ của em tệ."
La Tiếu phủ nhận, chỉ : "Trước đây em học qua một chút, thầy chuyện gì ạ?"
Thầy Cát : "Là thế , sở giáo d.ụ.c thành phố tổ chức cho giáo viên ưu tú đến trường chúng học tập, may là trong hai giáo viên phụ trách báo tường của trường chúng một xin nghỉ đến vùng khác, mấy ngày nay chắc là về kịp."
"Một giáo viên khác thì hôm xảy chuyện, khiến cánh tay thương, nên thầy hỏi xem em thể dành chút thời gian để vẽ xong bức báo tường ? Em yên tâm, phần chữ báo tường trường học sẽ sắp xếp khác ."
La Tiếu suy nghĩ một chút hỏi: "Còn bao nhiêu thời gian nữa ạ?"
Thầy Cát đang định trả lời thì bên ngoài , La Tiếu , là chủ nhiệm Tào của ban giáo dục, chủ nhiệm Tào : "Ngày những giáo viên thực tập đó sẽ tới."
Nếu là bình thường thì những giáo viên thiên phú hội họa cũng thể đến, nhưng sở giáo d.ụ.c chỉ tổ chức cho những giáo viên ưu tú từ huyện, từ thị trấn đến học tập mà còn những giáo viên đến từ thành phố bên cạnh.
La Tiếu : "Các thầy sợ rằng em sẽ khiến các thầy thất vọng ? Thời gian vốn gấp gáp, đến lúc đó sẽ thời gian sửa đổi nữa."
Thầy Cát chủ nhiệm Tào, chủ nhiệm Tào : "Trước đây giáo viên mỹ thuật của các em cũng , khả năng vẽ của em vượt xa cô , vì cô đề cử em. Em La Tiếu, thầy cũng là các em sắp thi giữa kì, bây giờ yêu cầu đúng là lắm, nhưng trường trung học 1 của chúng hoặc là , hoặc là thì nhất, em hiểu ý của thầy ?"
La Tiếu bật : "Em hiểu. Tức là hiện giờ hai giáo viên kỹ năng vẽ nhất trong trường vẽ báo tường nữa, các thầy cô giáo khác sợ vẽ trình độ của trường trung học 1, vì hai thầy chuẩn bắt một nhân tài khác đến, đó chính là em."
Chủ nhiệm Tào và thầy Cát chút ngượng ngùng, thầm nghĩ em là , cần gì thẳng như , khiến khó xử đến nhường nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-309.html.]
La Tiếu : "Được, việc em sẽ nhận. Hai thầy thể bảo giáo viên phụ trách chữ đồng thời bắt đầu, em sẽ vẽ tranh bổ sung chỗ mà các thầy cô để trống, như còn thể nhanh hơn một chút, chỗ nào phù hợp thì vẫn còn thời gian để sửa đổi."
Cứ coi như là vì chuyện , trả ân tình cho trường học . La Tiếu dành cả một buổi chiều để vẽ báo tường, cũng khiến chủ nhiệm Tào và các giáo viê qua vô cùng kinh ngạc.
Lúc nguyên chủ còn ở nông trường quả thực từng theo bà nội Dương học vẽ, nhưng đạt đến bản lĩnh như , đây là kĩ thuật nhà nghề của cô trong kiếp , kiếp cô học thiết kế, bắt đầu học vẽ từ năm tuổi, còn giành ít giải thưởng lớn.
Đến giữa trưa ngày hôm , bộ sáu bức báo tường đều vẽ xong, phần chữ cũng đang xử lý những chỗ cuối cùng, các lãnh đạo trong trường vô cùng hài lòng, khen ngợi La Tiếu dứt miệng.
La Tiếu nhất thời trở nên nổi tiếng trong trường trung học 1, cũng may là La Tiếu bình tĩnh, hề tự kiêu theo, ha ha.
Thôn Thanh Sơn, từ Triệu Giai Ngưng Lý Đại Hà đ.á.n.h thì cứ như biến thành một khác, hôm nay thu dọn xong liền chạy ngoài.
Cô vốn định để trong thôn liên lạc với thủ đô, nhưng bây giờ cô một xu dính túi, để Lý Đại Hà giúp đỡ đ.á.n.h cho một trận.
Những ngày qua cô cũng nghĩ kĩ , bây giờ đường duy nhất của cô là liên lạc với nuôi, còn những thứ khác cô nghĩ nhiều như nữa.
Mấy ngày nay trong thôn phân chia đất xong, cơ bản vấn đề gì lớn, cho dù cũng chỉ là trong phạm vi nhỏ.
Lần La Tiếu về rõ với đại đội trưởng chỉ cần để mảnh đất sở hữu riêng là , những thứ khác sẽ tính mảnh đất đồi mà cô nhận thầu.