Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 329

Cập nhật lúc: 2025-11-16 19:02:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tiếu thu thập đồ dùng xong khỏi phòng học. Cô thấy Trương Hiểu đợi ở bên ngoài. La Tiếu hỏi: "Chị cần đ.á.n.h xe ?"

Trương Hiểu kéo cánh tay của cô: "Chị đây còn hết chuyện Triệu Giai Ngưng ?"

Hai kết bạn ngoài thấy Nghiêm Giai Giai ở cổng lớn. Nghiêm Giai Giai vốn đang đợi , thấy La Tiếu , cô sợ La Tiếu phát hiện cô .

La Tiếu nhạo một tiếng. Cô coi như thấy cô , cùng một đường với Trương Hiểu khỏi trường học.

Trương Hiểu : "La Tiếu, chị thật sự nín . Chị cho em Triệu Giai Ngưng hổ. Sau , em cũng chú ý một chút. Để đừng một ngày chú ý thì tính kế em."

La Tiếu ngẩng đầu cảm giác bông tuyết rơi xuống: "Tuyết rơi . Chị than ngắn thở dài thì cứ tiếp tục. Em cũng đông cứng dẫn đến cảm mạo."

Trương Hiểu châm chước cả buổi : "La Tiếu, bởi vì Triệu Giai Ngưng mà chuyện đẩy lên cao. Cho nên chuyện liên quan đến cuộc đính hôn từ bé, của chị với của đại viện, đó là em, sẽ khác."

"Chị chính là sớm một tiếng với em. Nếu em trở về thôn Thanh Sơn, thể sẽ chút ảnh hưởng đến cuộc sống của em. Thật sự là xin em nha."

La Tiếu thản nhiên : "Nói xong hết lời ?"

Trong lòng cô nghĩ là coi cô thành cái gì?

Trương Hiểu cẩn thận quan sát sắc mặt La Tiếu, nhỏ giọng : "Kỳ thật hai trai của chị ưu tú. Em cũng thể cân nhắc một chút."

La Tiếu giống như : "Thực xin . Em còn nhỏ cân nhắc đến chuyện . Không cần chị quan tâm. Em nhớ chị lớn hơn em một tuổi."

Trương Hiểu La Tiếu chê xong, chút lấy lòng : "La Tiếu, chị ý gì khác. Chỉ là chị cảm thấy năm đó, hai nhà đều ý . Hai của chị tệ. Hai trai mặc em chọn một ."

La Tiếu Trương Hiểu trương khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo lấy lòng . Cô nở nụ phụt: "Chị chào bán trai của chị như , họ ?"

Trương Hiểu : "Chị nghiêm túc, giỡn với em. Bây giờ, mấy ngày nay, bộ công xã Triều Dương và bộ đội ở sân lớn đang nghị luận chuyện . Nếu em nghĩ trở về thôn Thanh Sơn, khả năng cũng liên lụy chuyện đó."

La Tiếu tuyết càng rơi xuống càng lớn, : "Nếu như chị xong, thì em . Chị trận tuyết rơi . Coi chừng tí chị về nhà ."

Trương Hiểu xem La Tiếu , chạy chậm lấy đuổi vài bước: "Chị cả buổi . Sao chị cảm giác như em đang chuyện của khác ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-329.html.]

La Tiếu Trương Hiểu: "Chẳng lẽ đây câu chuyện của khác ? Chuyện liên quan gì đến em. Vì Triệu Giai Ngưng phạm sai lầm, em là chịu trách nhiệm. Chị sẽ thấy nó vấn đề ?"

Nói xong, cô giơ lên ngón tay chỉ đầu của .

Nói xong , Trương Hiểu nguyên tại chỗ. Cô mở to miệng lời. Thật ngờ La Tiếu chuyện khách khí như .

Kỳ thật, đề nghị của cô thể . Dù , bây giờ, công xã Triều Dương và bộ đội ở sân lớn đều cuộc đính hôn từ bé của nhà họ La và nhà họ Trương. Cô là vì cho La Tiếu. Sao cô hiểu nhỉ?

Tuyết rơi càng lúc càng lớn. Không đến một lúc tạo một mảnh đất trắng. Hình ảnh La Tiếu nhanh chóng vụt , còn thấy ở đằng xa.

Giữa trưa, La Tiếu bún cay thập cẩm, dùng lò nướng để nướng bánh. Thạch Đầu tiến sân liền ngửi mùi thơm. Cậu hô: "Chị đang . Sao thơm như ?"

La Tiếu : "Đây là đang tuyết rơi . Ăn bún cay thập cẩm nóng hổi thôi."

Lục Nghị Thần đúng là bội phục La Tiếu. Anh cũng trong đầu cô thể nghĩ nhiều công thức nấu ăn như . mà đúng thật là ăn đặc biệt ngon.

lúc đang ăn cơm, chợt bên ngoài hô. Cô ngoài xem thì là phát thư: "La Tiếu khẩn cấp đăng ký thư."

La Tiếu : "Cảm ơn. Đường tuyết dễ . Cực khổ !"

Người phát thư nở nụ : "Không khổ cực, vì nhân dân phục vụ."

Thấy cô gái nhỏ chuyện êm tai hơn so với khác. Người phát thư còn nhiều chuyện: "Lúc đang là thời gian việc của công nhân và chính phủ. Chỉ sợ buổi trưa, trong nhà. Cho nên mới đưa lúc ."

La Tiếu xem xét hai lá thư đều là khẩn cấp gửi tin. Ký chữ lời cảm ơn. Sau đó mới trở nhà.

Cơm cũng chẳng ăn hết. Trước tiên hủy tấm thiệp bên ngoài. Cô thấy nội dung bên trong nở nụ . Thật sự thật ngờ là bộ truyện ngắn giữ . Họ trả cho cô là một ngàn chữ với giá sáu đồng tiền nhuận bút cho ngàn chữ. Thật sự là niềm vui ngoài ý .

 

 

 

 

Loading...