Trên đường bọn họ về, ông cụ Viên với Viên Gia Nghĩa: "Chuyện hôm nay phép bên ngoài, đừng gây thêm phiền phức cho Tiếu Tiếu."
Viên Gia Nghĩa đáp: "Ông nội yên tâm , cháu , Tiếu Tiếu thật là lợi hại."
La Tiếu nhẹ nhàng : "Anh tư, đừng khen em nữa, gì chúng về nhà ."
Đợi ba về đến nhà, thím Trần nấu cơm xong, dọn thức ăn lên vội vàng trở về phòng bếp, tại , bà sợ La Tiếu chuyện con gái , sợ cô sẽ coi thường .
Nếu như La Tiếu suy nghĩ của bà , thì sẽ thím suy nghĩ nhiều , Ngải Ti Ti tự tìm chỗ c.h.ế.t, liên quan gì đến cô?
Ăn cơm xong, ông cụ Viên đưa bọn họ thư phòng, nghiêm túc hỏi: "La Tiếu, ông nội hỏi cháu, cháu cách nào chữa khỏi chân của ông cụ Chung ?"
La Tiếu suy nghĩ một lúc, cũng dám khoác lác, chỉ : "Nếu như hàng năm thể châm cứu vài thì ông sẽ chịu khổ như nữa."
Vẻ mặt ông cụ Viên nghiêm nghị: "Tiếu Tiếu, cháu thật cho ông , việc châm cứu ảnh hưởng đến sức khỏe của cháu ?"
Ông thể , con bé chắc chắn còn bản lĩnh khác, một cây châm cứu nho nhỏ thể nào khiến lão Chung lập tức ngủ một cách thoải mái như , nhất định là con bé điều gì đó khác biệt.
là gừng càng già càng cay.
La Tiếu đáp: "Ít nhiều gì cũng sẽ tiêu hao một chút linh lực, thể châm cứu trong thời gian dài."
Ông cụ Viên nghiêm túc : "Tiếu Tiếu, ông một chuyện xin cháu."
La Tiếu giả vờ tức giận trách móc: "Ông nội, ông như là quá khách sáo ."
Ông cụ Viên phá lên: "Được, ông nội sai . Là thế , ông một chiến hữu cũ tình trạng giống với ông cụ Chung của cháu, là do năm đó lúc đ.á.n.h giặc mai phục trong tuyết tạo thành, những năm nay ông sống quả thực vô cùng đau khổ. Có những lúc đau ông chỉ thể uống t.h.u.ố.c giảm đau với liều lượng lớn, nhưng lâu dần dày cũng sẽ ảnh hưởng, hơn nữa mùa đông năm nay càng nghiêm trọng thêm, mấy ngày bác sĩ còn vì dùng t.h.u.ố.c giảm đau quá liều trong thời gian dài nên xảy tác dụng phụ. Uống với liều lượng cao nhưng tác dụng bằng lúc , hiện giờ thính lực và thị lực cũng suy giảm. Tiếu Tiếu, xem ông giúp ông một chút ? Ông là chiến hữu cũ của ông nội, năm đó ở chiến trường ông và ông là em sống c.h.ế.t , ông thực sự..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-348.html.]
Ông cụ Viên tiếp nữa, ôm mặt một lúc lâu mới bình tĩnh , hai mắt đỏ lên, thở dài một đầy nặng nề: " ông cụ già như chúng , còn bao nhiêu còn sống. Những ngày tháng như bây giờ dễ dàng mà , ông nội chỉ để những ngày tháng còn của ông còn đau khổ như nữa, hưởng thụ cuộc sống yên mà các em dùng mạng đổi lấy một cách nhất."
Hai mắt La Tiếu hiểu cũng đỏ lên, thực La Tiếu trông bên ngoài thì kiên cường, nhưng bên trong là một cảm tính, dễ rơi nước mắt, thể là câu 'dùng mạng để đổi lấy cuộc sống yên ' khiến cô xúc động.
Cô nghẹn ngào đáp: "Ông nội, cảm ơn ." Nói xong dậy vái lạy ông cụ Viên một cái.
"Nếu thế hệ như các ông, chúng cháu sẽ cuộc sống yên như bây giờ, các ông đều là hùng."
Ông cụ Viên , đôi mắt càng đỏ thêm, ba trong thư phòng cũng yên lặng, một lúc lâu mới bình tĩnh trở .
La Tiếu lên tiếng: "Ông nội, ông hẹn với bên đó . Cháu thể bất cứ lúc nào, cháu vốn định ngày mai sẽ thăm ông Dương và bà Dương."
Ông cụ Viên đáp: "Được, lát nữa ông sẽ liên lạc với bên , khi xác định thời gian sẽ thông báo cho cháu."
Viên Gia Nghĩa và La Tiếu rời khỏi thư phòng, hai đến phòng khách bao lâu thì thấy trong sân tiếng động, Viên Gia Nghĩa dậy , là nhà họ Chung đến.
Người đến là con trai lớn của ông cụ Chung, Chung Chí Cường cùng với con dâu cả Trương Thải Cầm, theo còn Chung Chiêu Cát lúc sáng gặp qua. Con trai út của ông cụ Chung ở thủ đô, hình như đang việc ở bên Phúc Kiến.
Sau khi ba , Chung Chiêu Cát giới thiệu với , ông cụ Viên cũng chuyện điện thoại xong, ngoài, đó chào hỏi xuống. Người nhà họ Chung cũng đến tay , mang theo rượu, t.h.u.ố.c lá, vải may quần áo, còn một túi thực phẩm dinh dưỡng.