Đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, cô vỗ nhẹ trán : "Ông ơi, cháu sẽ gửi về cho ông mấy thứ lắm."
Ông cụ Viên khà khà hỏi: "Thứ gì ho ?"
La Tiếu đáp: "Bây giờ cháu , chờ khi gửi đến đây ông sẽ thôi!"
Vừa , La Tiếu nhớ đến cuộc chạm trán giữa một con hổ Hoa Nam và ba con lợn rừng trưởng thành mà cô chứng kiến ở núi Thâm phía nam, kết quả cả hai đều thương nặng. Cô vốn định cứu con hổ, nhưng đáng tiếc, vết thương quá nặng, nó nhiều vết nanh lợn rừng cắn. Cuối cùng thì cô lợi bất đắc dĩ, hôm đó cô chỉ thu một con hổ và ba con lợn rừng, mà còn mang về cả một đàn lợn rừng nhỡ nhỡ, cô nghĩ , chắc hẳn là con hổ Hoa Nam định hại cả đàn lợn rừng. Sau đó, cô dùng xương con hổ ngâm ít rượu, rượt hổ cốt tác dụng bồ bổ xương cốt, đầu gối, trừ phong hàn, chữa đau nhức gân cốt, tê bì chân tay, thực sự là thứ , điều hậu thế còn thấy những thứ nữa.
Từ năm 1993: Trung Quốc gia nhập công ước bảo vệ động vật hoang dã của Liên hợp quốc, nên bãi bỏ tiêu chuẩn dùng xương hổ d.ư.ợ.c liệu, dùng xương hổ để chế thuốc, và cũng nghiêm cấm bán xương hổ dạng rượu thuốc.
Hôm đó cô may mắn gặp nên thể bỏ phí, vì thế La Tiếu tận dụng hết, cô ngâm thành nhiều bình rượu hổ cốt giấu trong gian, cô còn cho thêm mỗi bình một lượng khác nước giếng lấy từ gian, cô cũng ngâm các loại rượu t.h.u.ố.c và rượu sâm cất trong gian của cô.
Ông cụ : "Được, thì ông chờ."
Ông cụ Viên với Viên Gia Nghĩa: "Vào phòng ông lấy quà ông chuẩn cho Tiếu Tiếu đây."
Thoáng cái, Viên Gia Nghĩa xách chiếc đài cassette dạng hộp thương hiệu Hướng Dương : "Tiếu Tiếu, đây là món quà ông tặng cho chị."
La Tiếu thấy chiếc đài cassette cảm thấy chút ngại ngùng, cô : "Ông ơi, phần thưởng giá trị lớn quá ạ!"
Ông cụ Viên : "Bữa tiệc mừng nhận vội quá, kịp chuẩn quà, bây giờ cháu thi kết quả như , bây giờ còn học cả ngoại ngữ, thứ cháu học sẽ thuận lợi hơn."
La Tiếu cảm động đáp: "Cháu cảm ơn ông, cháu hứa sẽ học tập thật ."
lúc , tiếng chuông điện thoại vang lên "reng reng...", ông cụ Viên điện thoại.
"Phải, các cứ quyết định thời gian."
"Được, chúng ngày mai gặp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-350.html.]
Gác điện thoại xuống, ông cụ Viên : "Tiếu Tiếu, ngày mai chúng , cháu gì chuẩn ?"
La Tiếu đáp: "Cháu ạ, giờ cháu qua thăm ông bà Dương, buổi tối cháu ăn cơm bên đó luôn ạ."
Ông cụ Viên với Viên Gia Nghĩa: "Cháu đưa Tiếu Tiếu qua đó."
La Tiếu lên lầu lấy túi đeo chéo của , bên trong đựng và kem dưỡng da, xách mấy đồ nhà họ Chung mang đến, cô chào tạm biệt ông cụ Viên cùng Viên Gia Nghĩa cửa.
Khi cô đến nhà họ Dương thì thấy ngoài cổng đang vây kín , bên trong sân tiếng cãi vã, La Tiếu vội vàng chen bên trong, thấy một đàn bà đang túm chặt cánh tay bà Dương: "Mẹ, thể nghĩ cho thằng cháu lớn của ? Năm đó chúng con sai , xin và cha cho chúng con một cơ hội."
Bà Dương cho tức giận, mắt đỏ ngầu, : " đẻ ba đứa con xúc sinh, đây, các gì với và cha các , bây giờ chỉ một câu xin là xong ư? Nếu chúng mệnh lớn thì sớm biến thành nắm tro tàn , tiền đó và cha cô thà quyên góp hết cũng chia cho các một xu."
Người đàn bà lập tức lạnh mặt, chỉ tay bà Dương, lạnh lùng : "Bà sợ ngày nào đó ông bà c.h.ế.t thối trong nhà cũng ai thèm nhòm ngó đến ?"
La Tiếu , nén tiếng thở dài trong lòng, thật hiểu hai lương thiện đến mà sinh ba đứa con vô cảm bạc tình bạc nghĩa, cũng lấy cô con dâu .
La Tiếu bước nhanh bên trong, nghiêm giọng : "Chuyện chị cần lo, cho dù các các chị, cũng sẽ chăm sóc cho phần đời còn của ông Dương và bà Dương, nên sẽ chuyện c.h.ế.t thối trong nhà như chị ."
Người đàn bà thấy tiếng phản bác chị liền : "Cô là ai?"
La Tiếu đến bên cạnh bà Dương: " là ai quan trọng, quan trọng là chị lấy lân phận nào mà dám ép bà Dương? Là con dâu ư? Không, hơn chục năm , chồng chị đăng báo từ mối quan hệ với cha ruột của ."