Chương Thanh Phong cô bé mặt, thành thực gật đầu: " , chúng rời khỏi đây. Cha sợ cảnh mà đau lòng nên bảo đến xử việc bán nhà, nhưng trong lòng thể dễ chịu ?"
La Tiếu : "Chú Chương vẫn nên xem với cháu một vòng , nếu như cháu thích, trở thành chủ nhân của căn nhà, thì nơi sẽ luôn luôn hoan nghênh về để nhớ hồi ức."
Chương Thanh Phong , tâm trạng thoải mái hơn ít, xem cùng La Tiếu một vòng. Căn nhà quả thực tệ, giống như những đó , diện tích nhỏ.
Phía năm gian phòng chính, hai bên ba gian phòng phụ, trông vẻ như đây từng chia cho nhiều nhà ở, vì trong sân còn cả bếp lò, phía một chút vẫn là khu vực năm gian phòng chính, nhưng hai gian phòng phụ ở hai bên, cảnh tượng giống ở nhà ngoài.
Đi một chút nữa là sân vườn, nhưng phía sân còn một mảnh sân phân thành hai bên nữa, hình như là một vườn hoa, ở giữa còn xây một cái đình nghỉ mát, xem nữ chủ nhân cũng là một tinh tế trong cuộc sống.
Chỉ tiếc rằng bây giờ một chút dáng vẻ tinh xảo nào, tất cả đều chia thành từng khối từng khối đất, lẽ là những từng ở đây dùng để trồng rau, còn xây lán lung tung, tương đối hỗn loạn.
Xem nhà xong, Chương Thanh Phong : "Cô đừng cảm thấy căn nhà bây giờ xáo trộn lung tung, sửa sang một chút xong chắc chắn sẽ khiến cô hối hận." Hiện giờ một hi vọng mãnh liệt, hi vọng mua căn nhà sẽ là cô bé mặt .
La Tiếu : "Căn nhà quả thực tệ, nhưng tiếc là loạn thành thế ."
Chương Thanh Phong qua mảnh sân quen thuộc: "Căn nhà đây từng tu sửa bộ, đều dùng vật liệu thượng hạng, cho nên chỉ cần tu sửa nữa thì sẽ khôi phục dáng vẻ như đây. Chỉ điều chúng , thể thấy nữa."
La Tiếu thể hiểu tâm trạng của Chương Thanh Phong, thấy thương cảm như , thuận miệng : "Sau khi sửa xong sẽ chụp ảnh gửi cho , để giảm bớt nỗi nhớ nhung của trong nhà ."
Ánh mắt Chương Thanh Phong lập tức sáng lên: "Cô quyết định mua căn nhà ?"
La Tiếu gật đầu: " , cháu thích chỗ , khi sửa sang căn nhà lẽ trông nó sẽ lịch sự tao nhã."
Chương Thanh Phong chân thành : "Cô bé, cảm ơn cháu. Còn xưng hô với cháu thế nào?"
La Tiếu đáp: "Cháu tên là La Tiếu."
Chương Thanh Phong : "Mua nhà là việc lớn, những trong nhà cháu khi nào sẽ đến xem nhà?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-358.html.]
La Tiếu đáp: "Nhà là tự cháu mua, nhưng bây giờ cháu vẫn tròn mười tám tuổi, cháu thể tên nhà ?"
Chương Thanh Phong suy nghĩ một lúc trả lời: "Việc lẽ thành vấn đề, nhưng giá của nhà là mười nghìn tệ, cháu nhiều tiền như ?"
Trong lòng thầm nghĩ nếu quả thực thì hạ giá xuống một chút. Con nhiều lúc là như , hợp duyên thì còn quan trọng như nữa.
La Tiếu đáp: "Tích góp một chút thì sẽ đủ, nhưng cháu hỏi chú nếu như cháu tu sửa căn nhà thì nên tìm thợ sửa chữa ở chỗ nào?"
Chương Thanh Phong : "Sau chú sẽ cho cháu tên và địa chỉ, cháu thể tìm đó, thể tìm bất cứ thợ nào cho cháu, hơn nữa tính cách còn nghĩa khí, thể tin , cháu với là Chương Thanh Phong bảo cháu đến là ."
Hai hẹn ba giờ chiều mai sẽ gặp ở chỗ , đó La Tiếu mới rời .
Dù cô cũng còn nhỏ, vẫn dành thời gian gom góp tiền đúng ? Nếu như bây giờ hoặc là sáng mai, cô sẽ để cảm thấy cô thiếu tiền. Dù khi căn nhà bán , lập tức sẽ .
Lúc La Tiếu nhà họ Viên, trong nhà họ Viên cũng mới lục tục về nhà. La Tiếu lấy một ít táo và lê từ trong gian xách tay.
Viên Gia Ninh thấy La Tiếu liền lao đến: "Tiếu Tiếu, em còn mua hoa quả về . Nếu như em ăn thì trong nhà kho vẫn còn."
La Tiếu đáp: "Để em rửa vài quả gọt để thử xem, đường về em thấy mua nên chọn lấy một ít."
Viên Gia Ninh nhận lấy túi lưới tay La Tiếu: "Để chị rửa, em nghỉ ngơi một lát . Chị mới rót , đang chuẩn mang lên thư phòng cho ông nội đây."