Tiễn Tần Mục Dương , bà cụ Dương : "Con bé , cháu mang nhiều đồ đến đây như để gì?"
La Tiếu : "Đây là quà cháu biếu hai ông bà, đây ở nông trường cháu năng lực . bây giờ thì khác, ông bà cứ chờ hưởng phúc ạ."
Dương Kiến Thành đáp: "Được, chúng sẽ đợi hưởng phúc của Tiếu Tiếu."
Phùng Thục Mẫn liếc bạn già: "Bây giờ Tiếu Tiếu vẫn còn nhỏ, nhờ ông đấy."
La Tiếu cũng mặc kệ hai đùa giỡn, lấy hết thứ , hai con cá, hai con gà, hai con thỏ, sáu, bảy cân thịt ba chỉ, còn hai cân sườn.
Trong một chiếc giỏ đan khác còn rau tươi, chiếc giỏ đan cuối cùng hai bộ quần áo và một cây nhân sâm ba mươi năm, còn một ít táo đỏ, hoa quả khô, mười mấy cân táo và lê.
Hai ông bà thấy , sắc mặt lập tức trở nên . Phùng Thục Mẫn hỏi: "Tiếu Tiếu, cháu đến chợ đen ?"
La Tiếu hai họ đang nghĩ gì: "Không ạ, cháu nhờ khác mua về. Chính là mà đây cháu với ông bà. Không cháu đang châm cứu cho ông cụ nhà ? Vậy nên cháu nhờ quản gia nhà giúp."
Nếu như La Tiếu , sợ rằng các sư phụ sẽ ăn Tết vui.
Nghe , Phùng Thục Mẫn mới lên tiếng: "Cháu thể đến chợ đen , ?"
La Tiếu : "Cháu , cháu ạ."
La Tiếu thầm nghĩ chính sách thả lỏng, còn ai đến chợ đen nữa? E là bao lâu xung quanh đây sẽ xây chợ bán thức ăn .
La Tiếu cất thứ xong thì xuống bếp giúp Phùng Thục Mẫn nấu cơm.
Dương Kiến Thành cũng xuống giúp hai họ nhặt rau, ông với La Tiếu: "Tiếu Tiếu, bây giờ sức khỏe của hai ông bà đều , tiền , chúng nó cũng sẽ thường xuyên đến quấy , cháu cần lo lắng cho ông bà."
La Tiếu : "Cháu ạ. Cháu sẽ học tập cho thật giỏi, thi đỗ đại học về thủ đô, cháu sẽ chăm sóc cho ông bà."
Dương Kiến Thành im lặng một lúc : "Trước cho cháu gọi là sư phụ là vì để lỡ như chuyện gì sẽ liên lụy đến cháu, bây giờ chuyện đều qua, lát nữa cháu kính đổi cách xưng hô ."
Cô vốn định là bằng chọn một ngày bái sư, như sẽ chính thức hơn một chút. cô cũng rằng hai quan tâm những thứ , chọn ngày bằng đụng ngày, tất cả đều là duyên phận.
Hai mắt La Tiếu đỏ lên: "Được, lát nữa con sẽ dâng cho các sư phụ."
Đợi khi thức ăn chuẩn xong, cơm cũng nấu chín. Lúc ba mới rửa mặt sửa sang một chút, La Tiếu chính thức khấu đầu bái sư, dâng đổi cách xưng hô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-402.html.]
Để tiện phân biệt, Dương Kiến Thành trực tiếp bảo La Tiếu gọi Phùng Thục Mẫn là sư nương.
Đợi khi kính , sửa xưng hô, Dương Kiến Thành cầm nhân sâm lên: "Nhân sâm từ đến?"
La Tiếu : "Con đào ở núi Thanh Sơn, đây con đào ba cây, bán hai cây, cho nên sư phụ cần lo là con sẽ nuôi nổi hai ."
Phùng Thục Mẫn : "Tiếu Tiếu, sư nương bản lĩnh của con tệ, nhưng cũng thể gan to bằng trời trong núi sâu, nguy hiểm."
La Tiếu gật đầu: "Con ."
Dương Kiến Thành : "Sau thầy sẽ ngâm rượu nhân sâm, đến lúc đó con mang sang cho ông bà nội con một ít."
La Tiếu : "Vâng."
Sau khi ăn cơm ở nhà họ Dương, để vài điện thoại, là tối mai cô sẽ đến ăn cơm với hai ông bà, xong xuôi La Tiếu mới rời .
Lúc La Tiếu nhà ông bà nội, cả ba nhà đều đến.
La Tiếu chào hỏi, đó đưa ba hộp Kinh Tám Món mang về cho cả: "Anh cả, đây là Kinh Tám Món em hứa mua cho , lát nữa chia cho nhé."
La Húc Ngôn nhận lấy: "Cảm ơn em gái."
Bác gái cả Tống Thi Nhã : "Tiếu Tiếu, cháu thật lợi hại, ông bà nội cháu với chúng , đứa bé ngoan, cảm ơn cháu."
La Tiếu đáp: "Vâng, cháu cả, hai cảm ơn hai nhà bác cả và chú út những năm qua bao dung với các của cháu, cảm ơn hiểu cho ông bà nội."
Thím út Cốc Hồng Quyên đến kéo lấy La Tiếu: "Thực những năm qua chúng cũng gì, vất vả nhất là ông bà nội của cháu. cuối cùng cũng coi như hết khổ, hi vọng thì cuộc sống sẽ hơn."
Mọi đều hiểu tại La Tiếu như , mặc dù những năm qua hai nhà bọn họ từng gì, nhưng nay cũng từng oán trách ông bà cụ chỉ lo cho hai đứa cháu trai của chi thứ hai, La Tiếu là một hiểu chuyện.
Ninh Tuyết Linh đang nhặt rau ở trong bếp, thấy tiếng chuyện náo nhiệt trong phòng, lửa giận trong lòng tài nào đè ép xuống. La Hạo Thiên đến, ngay cả cửa của nhà chính cũng mà đẩy bà đến nhà bếp, thật là quá đáng.