Bên La Thiên Minh và Phùng Tuệ trực tiếp đưa bệnh viện, nhưng kiểm tra hết nửa ngày cũng kiểm tra gì. Sau khi hỏi xong bác sĩ khả năng mấy ngày nghỉ ngơi đủ, thêm tâm tình bất , dẫn đến m.á.u cung cấp đủ cho não, chóng mặt té ngã.
Để bọn họ về nghỉ ngơi đầy đủ, nhưng mà bây giờ hai bọn họ mềm nhũn nổi, chỉ thể để dìu ngoài ở ghế dài ngoài hành lang.
Vốn dĩ hai buổi chiều ghé tìm La Tiếu một chuyến, chỉ tiếc là sức khỏe cho phép, nếu trong bệnh viện gặp quen, sợ là bọn họ ghế ngoài hành lang tới tối.
Buổi chiều khi tan học, La Tiếu trực tiếp đến khu vực gần nhà khách của Tiêu Cảnh Dục, bên đó một quán ăn quốc doanh, La Tiếu sớm tới nơi, đến thời gian hẹn thì Tiêu Cảnh Dục cũng tới.
Hai chọn ba món chính, thêm cơm, đó mới từ từ chuyện.
La Tiếu hỏi: "Mọi việc thuận lợi chứ?"
Tiêu Cảnh Dục : "cũng xem là thuận lợi, tạo dựng mối quan hệ , trung gian vẫn xem là đáng tin."
Hai chuyện về quán ăn, đợi đến khi ăn gần hết cơm, La Tiếu hỏi: "Nếu như , tham gia một phần các đồng ý ?"
Tiêu Cảnh Dục ngờ đến La Tiếu sẽ suy nghĩ như thế , ngơ ngác trong giây lát: "Cô tham gia cổ phần?"
La Tiếu gật đầu : " , tay một ít tiến, để cũng nhiêu đó, nếu như các đồng ý, thể góp một ít, đương nhiên chỉ cần hoa hồng, tham gia quản lý, nhưng mà thể đưa một vài ý kiến giúp các ."
Tiêu Cảnh Dục chút xao động: "Nói thật thì, chuyện thương lượng với cộng sự , điều thật sự thì chúng cũng đang suy nghĩ tìm cộng tác, chung quy chúng nhắm trúng tòa nhà đó , nhất là suy nghĩ mua nó.
mà nếu mua tòa nhà đó thì quỹ vòng tay chúng đủ, sửa chữa trang trí cũng cần tiền, nhà bếp phía cũng là một vấn đề lớn, thêm nữa khi bắt đầu kinh doanh tay cần một ít vốn lưu động."
La Tiếu : "Vậy , chờ tin tức của ."
Ngày tiếp theo đến trường học một ngày, nhận hết tất cả các giáo viên dạy , buổi chiều khi tan học tìm đến giáo viên chủ nhiệm thầy Cát: "Thầy Cát ơi, là em vẫn giống học kỳ nha, giữa buổi học em đến lớp, khi nào kiểm tra thì qua , thầy?"
Sau khi suy nghĩ một hồi, thầy Cát : "Vậy thì em đảm bảo thành tích cả năm trong top ba mới , nếu ai cũng học theo em như thế , trường học loạn lên mất."
La Tiếu nhanh chóng bảo đảm: "Thầy Cát yên tâm, em sẽ cố gắng hết sức, nếu như chỗ nào hiểu em sẽ tổng kết , đến tìm giáo viên nhờ giải đáp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-428.html.]
Lúc khỏi phòng của thầy Cát, ngoài trời tuyết rơi, ngờ gặp Trương Hiểu ở cổng trường, thật thì, bây giờ bản chút khó chịu với Trương Hiểu.
Trưa hôm nay nếu vì cô thì La Thiên Minh và Phùng Tuệ cũng nhận bản , với thấy tay cô còn cầm theo túi lưới, tâm trạng cô tệ hơn, đây là đang gì .
Xin tha thứ những ấn tượng ban đầu của cô , thực là thích cách của cô , bất kể mục đích của cô là gì, nhưng La Tiếu đồng tình với cách .
Trương Hiểu chạy : "La Tiếu, thể đến nhà cô để chỗ ?"
La Tiếu lập tức tỉnh táo : "Thật là ngại quá, ngoài xử lý công việc, cho nên sợ là hôm nay tiện lắm."
Trương Hiểu xong, sắc mặt chút tĩnh mịch, cơ mà La Tiếu nghĩ nhiều gì, ý của cô chính là để Trương Hiểu ghé qua, nghĩ rằng nếu như cô nhà cô ở , trong tương tai sẽ gặp ít rắc rối.
Trương Hiểu : "Vậy , cô bận , mấy thứ cô cầm , đây là chút tấm lòng của ."
La Tiếu né sang một bên: "Trương Hiểu, cần khách sáo như , thiếu thứ gì cả, hôm qua mới từ thành phố Bắc Kinh về, đem về mấy túi đồ ăn to, với hôm nay đến văn phòng mang theo mấy thứ tiện lắm.
Dù thì cô cũng ở nội trú, bản giữ mấy thứ từ từ ăn , khi nào về nhà hỏi thăm sức khỏe chú và dì nha, đây."
Nói xong xoay bước !
Để Trương Hiểu La Tiếu xa, túi lưới tay, lòng nghĩ xem cách của cô thất bại , căn bản tiếp nhận.
Bên La Tiếu rẽ hợp tác xã cung tiêu, mua thêm ít muối, chuẩn vài món thể giữ lâu để Lục Nghị Thần khi nào về Bắc Kinh thì nhờ đưa cho sư phụ và sư mẫu.