"Bà bao giờ về bất kì ai, đến nhà ai cũng đều thể lấy sai của , nhưng mà bà hôm nay quả thật nên như , nắn khớp mà đau, bà bao nhiêu tuổi thể điều như , nghĩ bà chính là cố ý."
Cô con dâu lớn của nhà họ Ngô còn ở , cô vô cùng hổ, chồng mất lòng gần hết tất cả nhà ở trong khu , nếu bọn họ luôn duy trì mối quan hệ với những , thì chỉ sợ sớm cô lập.
Cô mỉm lời xin với về nhà, trong lòng buồn bực thôi.
Bọn họ cố gắng bao nhiêu thì cũng kịp nổi với sức phá hoại của bà, cô hiện tại nghĩ đến việc ở riêng, dọn khỏi nơi , cô chịu đựng quá đủ khi nhận những ánh mắt thương hại và kỳ thị .
Châu Quế Phương vẫn còn tức giận, dọc đường vẫn ngừng về của bà lão nhà họ Ngô, La Tiếu chỉ đành an ủi: "Được , chúng cần tức giận như nữa, là do cháu thương đứa nhỏ, nếu là lớn thì cháu sẽ giúp nhà bọn họ ."
Châu Quế Phương : "Cháu bà lão nhà họ Ngô ?"
La Tiếu lắc đầu: "Dạ ạ, cháu quen nhân phẩm thấp kém như , lúc là cháu lúc bà c.h.ử.i mắng nhà của chúng , mắng cả và hai, cháu bà là ai nhưng vẫn luôn đặc biệt ghi nhớ vẻ ngoài của bà ."
Châu Quế Phương thở dài một , : "Những khác của nhà họ Ngô cũng tệ, chỉ mỗi bà lão nhà họ Ngô đó, khiến cho tất cả ai cũng chẳng dám qua với nhà họ Ngô, bà giữ miệng , cả ngày im miệng, một nhà nào mắt bà ."
Chỉ vì cái miệng của bà nên mới rước họa cho hai đứa cháu trai. Cháu trai cả thì lớn hơn cả của cháu một tuổi, đến bây giờ vẫn lập gia đình, đứa cháu thứ hai thì may mắn hơn, bản bản lĩnh, tự do yêu đương, kết hôn năm ."
Hai chuyện cho đến khi qua cửa trong sân, thấy ông nội và hai đang ở phòng bếp nấu cơm: "Ông nội, hai, em và bà về ."
La Đạo Nhân hỏi: "Sao , đứa nhỏ chứ?"
Châu Quế Phương chút tức giận : "Không , nhưng bà lão của nhà họ Ngô hề điều, Tiếu Tiếu giúp cháu trai bà nắn khớp, bà đưa tay đẩy Tiếu Tiếu một cái, thật là khó chịu."
La Tiếu ôm bả vai của bà : "Được , bà nội đừng tức giận. Sau nhà họ Ngô xảy chuyện gì chúng đều mặc kệ họ là , đừng vì bà mà khiến tức giận, đáng giá."
Châu Quế Phương lời của La Tiếu, tâm tình cũng hơn một chút, nghĩ tới con dâu nhà họ Trương, liền : "Con dâu nhà họ Trương cũng , nhà họ Ngô còn nghĩ sẽ đến đây gọi Tiếu Tiếu, mà cô chạy đến gọi Tiếu Tiếu."
Bạn đều là hàng xóm, thể ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-472.html.]
Bạn , cũng đừng giẫm lên khác. Lúc nào cũng tỏ vẻ là , nhưng trong lòng thật sự là ?
Giọng của Châu Quế Phương nhỏ, lúc bà lão nhà họ Trương mang cô con dâu của đến đây để xin , cũng lời . Trước khi sân, chồng cô còn hung hăng trừng mắt cô một cái.
Bà nghĩ, con dâu của bà đúng là việc gì gây chuyện, vốn đang mối quan hệ , gây chuyện ồn ào khiến nhà họ La khó chịu,
Nếu là nhà họ Ngô, mà là nhà khác, lẽ sẽ gì, chừng còn cảm ơn.
Bà lão nhà họ Ngô là bao giờ thích lý lẽ, nửa đời của bà ở nơi phiền bao nhiêu nhà, nếu như hôm nay thật sự xảy chuyện gì, bà lão nhà họ Ngô đổ cho nhà họ La, việc sẽ còn ồn ào đến mức nào?
Càng nghĩ càng thêm tức giận, giúp là , nhưng cũng xem giúp là ai, hôm nay còn khiến cho cháu gái nhà họ La tức giận, thật sự giúp đỡ còn nhận lấy khó chịu.
Mẹ chồng nhà họ Trương thấy lời từ trong sân truyền , vẻ mặt vô cùng hổ, nhưng đến chẳng lẽ . Vừa đến trong sân chợt La Tiếu : "Được , bà nội, đừng để những vui."
Châu Quế Phương tức giận: "Cô thể hiện thì tìm khác, dựa cái gì bắt cháu giúp , thật là xa, lúc nào cũng giả vờ yếu đuối, là vô tội, chẳng diễn cho ai xem."
Bà lão nhà họ Trương nâng tay gõ cửa một cái: "Em gái , chị mang theo con dâu của chị đến đây để nhận ."
Châu Quế Phương đầu , thấy bà chị dâu nhà họ Trương, sắc mặt cũng đổi: "Chúng dám nhận, cô sai chuyện gì mà đến đây nhận ?"
Bà lão nhà họ Trương đến : "Em gái , đừng nóng giận, vợ của đứa con trai út của chị còn nhỏ nên hiểu chuyện, hôm nay nó cũng chỉ vì cứu mà thôi, em tha thứ cho nó ."