Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-11-16 18:55:29
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

La Tiếu ngần ngừ một chút, cẩn thận nhấc hai con cá ném lên bờ, còn cô thu gọn cẩn thận trong phòng bếp gian. Cô thả cá suối trong gian vì lo sợ ô nhiễm nước, chắc suối nhỏ thể tự lọc sạch . Nếu , lâu ngày sẽ khiến nước bẩn, cá cũng c.h.ế.t. Thay đó, bể nước thác nuôi vài con cá, vài con tôm là đủ.

Nhớ cảnh nãy ở hồ nước, La Tiếu dừng bước. Cô hiểu , lời đồn trong thôn rằng đầm nước cá nhưng ai bắt đúng. Không chỉ sâu, mà còn sông ngầm bên , bởi nếu , nửa ngày mới thấy cả đàn cá kéo tới như . Bình thường hồ nước chỉ thỉnh thoảng mới thấy cá bơi lội. Khi cô rút tay, cá từ từ tản , rõ ràng nếu nước giếng thì chẳng sức hấp dẫn gì cả. Như , nghĩa là cô tìm một con đường “phát tài” chăng?

Nếu cô thể hợp tác với một nơi cố định, định kỳ cung cấp cá, ha ha, chẳng mấy chốc sẽ thu nhập kha khá. Nghĩ , La Tiếu nở nụ , bước nhẹ xuống núi.

Vừa xuống chân núi, cô thấy bà Lâm đang lom khom tìm củi. Củi ở đây chẳng còn gì giá trị, chỉ vài cành nhỏ, đốt chẳng bao nhiêu. La Tiếu thở dài, buồn thương, bước lên:

"Bà nội Lâm, bà đây kiếm củi ạ?"

Bà Lâm ngẩng lên, thấy một cô bé lạ, hỏi: "Con là con nhà ai ?"

La Tiếu dịu dàng: "Bà nội Lâm, con là La Tiếu, chuyển về sống ở đại đội chúng ."

Bà Lâm chợt nhớ , ánh mắt lóe lên: "À, con chính là đứa mà nhà họ Triệu nhận ?"

La Tiếu nhẹ nhàng: "Bà nội Lâm, con vốn con gái nhà họ Triệu, nhận cũng đúng thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-49.html.]

Bà Lâm thở dài, vẻ mặt bẽn lẽn cảm động: "Con gái, xem bà già , thật sự chẳng gì. Mấy hôm đại đội trưởng và kế toán Tôn còn mang lương thực đến nhà, là con nhờ họ mang tới. Ai ngờ lúc đó ông già cũng khỏe, chẳng thời gian cảm ơn." Bà Lâm nghẹn ngào, mắt đỏ hoe, chẳng thêm gì.

La Tiếu nắm lấy tay bà, dịu: "Bà nội Lâm, ạ. Những lương thực đó là phạt nhà họ Triệu thôi, họ chuyện , chúng dùng đồ họ một chút để việc thiện là , bà cần để bụng."

Nhìn gùi của bà Lâm, La Tiếu thấy chỉ vài cành củi nhỏ, liền hỏi: "Bà nội Lâm, trong nhà bà còn bao nhiêu bó củi nữa?"

Bà Lâm thở dài: "Cũng chẳng còn mấy, hôm nay ông già khá hơn , nên mới đây kiếm một ít. Nếu trời mưa mà củi thì khổ lắm."

La Tiếu xót xa. Nghĩ ngày khác sẽ mang thêm củi cho đôi vợ chồng già , để họ khỏi vất vả như hôm nay. Cô thả ba lô xuống, chuẩn phụ giúp bà Lâm, nhưng bà thấy liền ngăn:

"Con gái, con cứ lo chuyện của . Bà già còn về, chẳng thể để con chờ . Thu nhặt chút củi xong là về ngay."

 

 

 

 

 

Loading...