Thím Cao Lục Nghị Thần nở nụ , bà vỗ đùi: "Cháu , chân bây giờ cũng , tâm tình của cháu cũng , mỉm tươi như thế càng trai, về cháu nhiều , mấy cô gái sẽ càng thích."
Lục Nghị Thần La Tiếu đang kịch của , liền : "Dạ cháu thím, cháu sẽ nhiều hơn, chờ đến lúc cháu kết hôn sẽ mời thím đến uống rượu mừng."
Thím Cao : "Được, thím sẽ chờ ngày đó."
Lục Nghị Thần cùng La Tiếu trong thôn, ở thôn thấy chân Lục Nghị Thần còn khập khiễng nữa, đều vây quanh chào hỏi ngừng.
La Tiếu đến đại bộ đội thanh toán tiền, cầm biên lai mua nhà, nơi đó thỏa thuận mấy ngày nữa sẽ xong thủ tục mua nhà, khi nào xong sẽ thông báo cô đến lấy.
Sau khi thành công việc, La Tiếu bên ngoài chờ đồng đội của Lục Nghị Thần đến để đặt hàng, đồng đội của là Khâu Văn Lễ đối với những thực phẩm ở chỗ La Tiếu bán, vô cùng hài lòng, La Tiếu cũng tính tiền giá cao hơn, cô tính tiền bằng giá của Hoắc Vũ Hạo tính.
Vào buổi trưa, hai cháu trai của nhà họ Triệu là Triệu Lợi Trung và Triệu Lợi Quân cùng đến đây tìm La Tiếu lời cảm ơn. La Tiếu cũng để cho Đậu Đen và Đạp Tuyết ngửi mùi của hai em.
Hai em Đậu Đen và Đạp Tuyết lúc đầu còn sợ hãi, lúc thấy hai con ch.ó chỉ ngửi mùi của cả hai, cũng c.ắ.n lập tức thích hai con chó.
Triệu Lợi Quân gan hỏi: "Em thể sờ nó ?"
La Tiếu : "Khi chị ở đây thì em thể sờ, nhưng nếu chị ở đây, hai đứa ở một chạm nó, cẩn thận nó sẽ c.ắ.n em."
Triệu Lợi Trung cũng cản em trai, dù cũng thường đến đây hái rau giúp, cũng tránh chuyện sẽ tiếp xúc.
Nhìn em trai sờ xong , lúc mới lôi kéo cúi đầu La Tiếu: "Cảm ơn chị, cho chúng em một cơ hội, để chúng em thể tiếp tục đến trường, chị yên tâm tụi em sẽ việc thật ."
La Tiếu : "Không cần tới quá sớm, đến sớm mà trong vườn vẫn mở cửa, đến rời . Không nên chậm trễ việc học của ."
Anh cả Triệu Lợi Trung : "Chị yên tâm, tụi em sẽ nhất định học tập thật , việc cũng sẽ thật ."
La Tiếu gật gật đầu, : "Được , mau trở về nhà , của tụi em chắc cũng đang chờ."
Triệu Lợi Trung : "Vậy, tụi em ạ."
Vào lúc Khâu Văn Lễ đến đây bằng xe ba bánh, chở đầy một xe, còn rằng sẽ gọi điện thoại báo khi đến lấy hàng.
Thời gian trôi qua, Hoắc Vũ Hạo và La Tiếu hùn vốn mở một cửa hàng tạp hóa, cũng quảng cáo khắp nơi kể từ ngày khai trương, bởi vì nơi đây là khu dân cư. Hầu hết những sống ở đây đều là những việc ở nhà máy và cơ quan. Sức tiêu thụ nơi đó là một tiêu chuẩn nhất định.
Tuy đắt hơn đồ ăn ngoài chợ một chút, nhưng hương vị ngon hơn nhiều so với đồ ăn ngoài chợ. Cho nên việc kinh doanh của cửa hàng cũng ngày càng phất lên, hơn nữa dâu tây và dưa lượt đưa thị trường. Giống như thêu hoa gấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-491.html.]
Hai ở trong cửa hàng quá bận, nên thuê thêm Duẫn Đông, hiện tại vợ và con của đều đưa về nhà chăm sóc, công việc trong nhà máy thể nữa, lúc trong cửa hàng thiếu , xem cũng thích hợp, thể thường xuyên về trông chừng nhà của .
Sau khi La Tiếu thành xong kì thi cuối cùng, cô trở về thủ đô, kỳ thi tuyển sinh đại học vẫn diễn ở tháng 7, đến lúc đó La Húc Viễn sẽ tham gia kì thi đại học ở năm nay, La Tiếu cũng chuẩn trở về để theo hỗ trợ .
La Húc Viễn ngừng sách kì thi tuyển sinh, La Tiếu cùng đến địa điểm thi để quen với môi trường, đó cô sẽ dẫn dạo bộ trong công viên để thư giãn.
Sáng hôm , khi ăn hết một trăm phần trăm thức ăn do bà nội cố ý chuẩn , ba em cùng ngoài. Đợi cho cả lên xe buýt, La Tiếu và hai cũng xe đến địa điểm thi.
Vào lúc La Tiếu và La Húc Viễn trong trường, cô : "Anh hai, cố lên, là giỏi nhất."
La Húc Viễn em gái , nở một nụ thật tự tin, đó xoay , bình tĩnh phòng thi.
Cuối cùng, một lúc , cuộc thi cũng chấm dứt. La Húc Viễn bước nhẹ nhàng khỏi phòng thi, ôm em gái một cái thật chặt, ở bên tai cô : "Cảm ơn em, Tiếu Tiếu."
La Tiếu xong lời , vành mắt cũng ươn ướt, cô hai thấy, nên nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của , : "Anh hai, ngày mai là lúc cả nghỉ, chúng trở về gọi tư để cũng tìm trao đổi ngày nghỉ, chúng cùng đến Vạn Lý Trường Thành chơi ."
La Tiếu còn thêm: "Cũng gọi cho ba luôn, xem trở về ."
La Húc Viễn : "Được, đều theo lời của Tiếu Tiếu nhà chúng ."
La Tiếu ngẩng đầu La Húc Viễn: "Anh xem, nếu cha chúng giận chúng ."
La Húc Viễn : "Ai bảo mấy ngày nay ông cứ công tác mãi."
La Tiếu : "Vậy lát nữa chúng cũng gọi cho cha, với ông chuyện ngày mai chúng chơi ở Vạn Lý Trường Thành nhé, để cho ông đau lòng."
La Húc Viễn búng nhẹ trán của cô, : " là một cô gái xa."
Hai em bọn họ tán gẫu về phía , nhưng bọn họ chú ý đến một ở trong góc khuất chằm chằm bọn họ, miệng ngừng lẩm bẩm: "Điều thể, chuyện xảy khi nào, vốn dĩ chuyện khả năng."