Lúc Viên Duy Thành thấy Kim Tĩnh nữa, khuôn mặt râu ria, hốc hác của khiến thấy mà đau lòng.
Lần thành nhiệm vụ, trở về bộ đội báo cáo lập tức chạy qua đây, đến cả thời gian tắm gội cũng dành cho .
Viên Duy Thành thấy Kim Tĩnh , quan tâm ở đó , trực tiếp kéo cô chạy thật xa mới dừng .
Nhìn chằm chằm Kim Tĩnh, giọng khàn khàn hỏi: "Tại ?"
Kim Tĩnh lúc cảm thấy đau lòng, chịu nỗi nữa . Không quan tâm đến thứ xung quanh nhảy lên ôm chầm lấy Viên Duy Thành nức nở, khiến cho Viên Duy Thành mang tâm thế đến hỏi tội giờ thế nào.
Mặc dù tức giận, nhưng thấy cô thành thế , chỉ thể nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi. Đến khi cô đủ , lúc mới hỏi: "Có chuyện gì chúng thể cùng đối mặt ? Tại cứ như như thế?"
Bây giờ Kim Tĩnh quan tâm lúc chị Kim Ly ầm ĩ thế nào nữa, nếu Viên Kim Thành thể tìm thấy cô nữa, cô sẽ bao giờ buông tay, gần đây cô cũng tiều tụy quá .
Lúc mới từ từ chuyện xảy cho Viên Duy Thành , Viên Duy Thành vội vàng : "Xảy chuyện như , tại em đến tìm , em tưởng rằng như thế sẽ tác thành cho cô ? Vậy em bao giờ nghĩ đến cảm nhận của ?"
Đây là lời Viên Duy Thành phẫn nộ thét lên, thật sự cho tức giận, nhưng cũng dọa sợ .
Ngày hôm đó đụng mặt phụ nữ đó cổng doanh trại, cảm thấy gì đó đúng , cách chuyện đúng, giọng cũng vấn đề, cô là do cô đang ốm, cổ họng khó chịu.
Sau đó khi cúi xuống buộc dây giày, phát hiện phía tai cô dấu hoa mai, còn nhiều chuyện hỏi cô . Cô mấy ngày tìm cho t.h.u.ố.c uống, bởi vì vết mà lúc nhiều chế giễu cô . Lúc đó bản cảm thấy gì đó , nhưng là ở chỗ nào.
Lúc Viên Duy Thành thật sự đẩy phụ nữ , để cho cô suy nghĩ về nó một cách thấu đáo, nhưng bản nỡ, sợ cô một , thế là : "Ngày mai đến đón em, gặp lớn."
Kim Tĩnh hai mắt rưng rưng : " mà bên phía nhà em thì thế nào?"
Viên Duy Thành : "Còn thể thế nào nữa, đương nhiên là giải quyết , mà còn đẩy cho khác nữa, xem xử lý em thế nào."
Kim Tĩnh lúc dựa lòng của tiếp, cô thật sự quá ấm ức , nhà thì ép, đàn ông thối xử lý cô .
Viên Duy Thành thế nào, chỉ đành dỗ dành: "Do nóng vội quá mới mấy lời đó, bây giờ rút mấy lời , đừng nữa, nếu một lát nữa bu đây bây giờ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-542.html.]
Kim Tĩnh ngừng , nhưng từng giọt từng giọt nước mắt rơi cũng đủ khiến cho Viên Duy Thành đau lòng .
Mọi việc rõ, Viên Duy Thành : "Được , tất cả , em về đắp cái gì đó lên mắt , nếu sẽ lắm, dễ thương nữa."
Làm cho Kim Tĩnh tức giận đ.á.n.h .
Viên Duy Thành đưa về cửa : "Vào , sáng sớm ngày mai qua đón em, chúng cùng về nhà."
Kim Tĩnh chút khẩn trương : " mà chẳng chị của em đến nhà , tới lúc đó nhà ý kiến với em thì thế nào, còn nữa nhà chúng nhất định vẫn còn rắc rối, chuẩn tâm lý thật .
Viên Duy Thành véo nhẹ mũi Kim Tĩnh, : "Yên tâm , sẽ giải quyết chuyện thỏa, ai mà như em chứ, bình thường thì cũng thông minh đó, đến lúc then chốt thì ngốc c.h.ế.t ."
Kim Tĩnh bĩu môi : "Bây giờ còn trách em, nếu như thế , chị em mới để ý , em còn hỏi thế nào mà quen chị em, tất cả là tại ."
Viên Duy Thành kéo qua một bên, ôm lòng: "Được, , , là của ."
Kim Tĩnh lập tức : "Vậy xem sai chỗ nào?"
Viên Duy Thành giơ tay vò đầu bức tóc: "Anh cũng sai chỗ nào, chung là em sai chính là sai."
Kim Tĩnh : "Anh thật đúng là cách dỗ khác, mấy lời còn với ai nữa."
Viên Duy Thành bất lực : "Vốn dĩ đến đây để hỏi tội, bây giờ ngược thành tự dâng đến cửa cho khác giày vò."
Lúc Kim Tĩnh cũng thu về nụ khuôn mặt : "Duy Thành, xin , xém chút nữa là em đ.á.n.h mất , nếu ông trời để cho tìm thấy em nữa, chứng tỏ duyên phận của chúng định, em sẽ chuyện ngốc nghếch, cũng sẽ bao giờ buông nữa."