Ngụy Tử Hùng Ninh Tuyết Linh ở mặt trong mắt bà còn tình cảm của ngày xưa, đó là sự lạnh lùng nháy mắt trong lòng ông trở lên bối rối chỉ trong cái chớp mắt.
Tuyết Linh chúng cãi ?
Ngày đó sai hỏi rõ ràng nguyên nhân hậu quả chuyện tát bà, nhưng sai ngày hôm tìm bà giải thích , thể nắm chặt chuyện buông .
Bà con bé Hồng Yến vất vả mới tìm thầy giáo đồng ý nhận con bé, bây giờ trong tay thật sự đủ tiền để nộp học phí cho con bé, cho dù là vay ?
Ninh Tuyết Linh : "Ngụy Tử Hùng, thật căn bản ông yêu , đúng ?"
Ngụy Tử Hùng ho nhẹ một cái: "Tuyết Linh, bà nghĩ như , năm đó chuyện thế nào đều ."
Ninh Tuyết Linh ha hả hai tiếng: "Là ngu dốt, chỉ là cái lốp dự phòng thôi, ngu ngốc đến nỗi ngay cả bản lợi dụng cũng , ngu ngốc đến nỗi tiếc buông tay tất cả cũng đuổi theo giấc mơ, ngu ngốc đến nỗi chúng bạn xa lánh, ông đắc ý."
Ngụy Tử Hùng kinh hãi phụ nữ bỗng nhiên trở lên thông minh, là lưng cao nhân chỉ điểm, bây giờ ông cũng cùng bà ồn ào lập mặt, dù nhà họ Ninh từ nhỏ yêu thương bà sẽ bà mà mặc kệ.
Ông còn việc để cho cả giúp đỡ đấy, vả nếu thật sự hai ồn ào đến ly hôn sợ là hai em nhà họ Ninh sẽ bỏ qua cho ông , nghĩ liền chuyển giọng điệu nhẹ nhàng: "Tuyết Linh, đều là của , bà tổn thương bà trách phạt cũng ."
Ninh Tuyết Linh thấy hàng xóm ở bên ngoài chỉ trỏ, hổ ngoài, tức giận về nhà.
Bên Lục Nghị Thần dẫn theo dì nhỏ chuẩn đồ, tất cả đều do ba đứa cháu trai chuẩn đồ ăn, trở về đại viện bao lâu liền bắt đầu thảo luận.
"Chân của Lục Nghị Thần thật sự chữa khỏi, đúng thật là quá ."
"Chỉ là đáng tiếc, nếu bây giờ còn ở quân đội sớm thăng chức."
"Cũng thể như , bây giờ đang ở cục cảnh sát thành phố đại đội trưởng hình sự vẫn còn một tương lai tươi sáng."
"Chỉ là, chỉ là ở cũng là đang phục vụ dân."
"Con gái nhà họ Lạc sợ là hối hận tới c.h.ế.t, lúc trong đại viện nghĩ bọn họ là một đôi, tuy rằng đứa nhỏ Nghị Thần vẫn thích Cẩm Văn nhưng từng phản đối, thật ngờ đứa nhỏ Cẩm Văn đảo mắt liền đính hôn với cháu trai thứ hai của nhà họ Tôn."
"Cháu trai thứ hai của nhà họ Tôn thật đúng là gì để khen ngợi."
"Về lời vẫn là đừng , hai sắp kết hôn đó là chuyện của ."
Lục Nghị Thần cầm theo đồ đặc cửa liền thấy kế từ trong phòng , cầm mấy cây hành chuẩn nhà thể là thấy cửa nhà tiếng động ngay lập tức đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-549.html.]
Mẹ kế Cảnh Minh Lệ thấy là Lục Nghị Thần : "Nghị Thần về, mau nhà, mấy đứa cháu trai của con nãy còn hỏi bao giờ con tới đấy."
Trong phòng nhóm cháu gái, cháu trai nhỏ thấy tiếng chuyện cũng chạy : "Chú hai, chú hai, chú về."
Chị dâu cả Vương Tiểu Hân cũng theo : "Ây da, mấy tiểu tổ tông của , mặc áo khoác ngắn bên ngoài lạnh lẽo."
lúc Lục Nghị Thần cũng thấy cháu trai, cháu gái mặc áo khoác, chạy nhanh tới ôm về phía trong phòng.
Hai đứa nhỏ cùng chú hai ôm cực kỳ vui mừng.
Sau khi nhà Lục Nghị Thần thả hai đứa nhỏ xuống: "Ngày hôm nay trời lạnh, mặc áo khoác sẽ cảm lạnh thì bây giờ?"
Cháu gái Lục Nhiên lớn hơn : "Chú hai, chúng cháu đều nhớ chú."
Lục Nghị Thần : "Dì nhỏ bảo mang ít đồ ăn qua cho mấy , mấy cầm phân chia ."
Thôi Duyệt Duyệt từ tầng xuống : "Dô, hai về, cầm quà cho chúng ?"
Lục Nghị Thần thèm để ý cô , chỉ quan tâm cúi đầu lấy đồ từ trong túi lưới ngoài cho cháu gái và cháu trai.
Thôi Duyệt Duyệt Lục Nghị Thần để ý tới cô : "Mẹ, xem hai."
Cảnh Minh Lệ bất đắc dĩ : "Biết rõ thấy con, tự con nên vội vàng tìm thoải mái, trách ai?"
Chị dâu cả Vương Tiểu Hân : "Nghị Thần, chúc mừng năm mới."
Lục Nghị Thần lên: "Chị dâu cả, chúc mừng năm mới."
Vương Tiểu Hân : "Em đừng nuông chiều bọn nhỏ."
Lục Nghị Thần cháu trai, cháu gái: "Bọn nhỏ giáo d.ụ.c ."