Sau bữa tối, Phùng Thục Mẫn dọn dẹp : "Tiếu Tiếu, con cắt một chút bánh lát nữa đem qua cho Nhạc Đào nhé."
La Tiếu thấy lời liền hỏi: "Sư mẫu, của đứa bé tiếp tục đến náo thêm nào ?"
Động tác tay Phùng Thục Mẫn ngừng : "Cô đến cũng vô ích, đứa bé Nhạc Đào nó sẽ mãi sống với bà, đúng , con đứa bé thông minh thế nào .
Thằng bé thậm chí còn với nó nếu thực sự yêu thằng bé thì mỗi tháng đều đặn gửi tiền sinh hoạt tới. Người phụ nữ thấy con trai chịu cùng, còn đưa tiền sinh hoạt, về liền thấy tới nữa."
La Tiếu dậy cắt hai miếng bánh cẩn thận đặt lên đĩa: "Sư mẫu, con mang qua nhé."
Phùng Thục Mẫn gật đầu: "Ừ con ."
Ngay khi La Tiếu bước khỏi cửa bếp, Lục Nghị Thần cũng lập tức từ phòng khách chạy : "Em định ?"
La Tiếu chỉ chỉ sát vách: "Anh cùng em ?"
Lục Nghị Thần bước nhanh lên , hiện tại chỉ ước tất cả La Tiếu là bạn gái của , cho nên thể bỏ lỡ cơ hội cơ chứ, hơn nữa trân trọng thời gian hai bọn họ ở bên , qua mấy ngày nữa La Tiếu trở về Cát thị , sầu.
Hai sóng vai cầm đĩa bánh qua: "Cháu chào bà Liễu, chào Nhạc Đào nhé, cháu tới thăm bà đây."
Bà nội Liễu từ trong nhà : "Là Tiếu Tiếu , mau nhà chơi, mau mau."
Nhìn thấy đằng La Tiếu bà chút thắc mắc, hỏi: "Tiếu Tiếu, đây là..."
La Tiếu đáp: "Bà Liễu, đây là bạn trai của cháu, Lục Nghị Thần."
Bà nội Liễu : "Chàng trai khá đấy, hai đứa mau nhà ."
Bà thấy trong tay La Tiếu bưng đồ vật: "Cháu đây là mang gì tới?"
La Tiếu sợ bà Liễu từ chối, vội vàng : "Bà nội Liễu, cái là cháu tự , cháu mang tới hai miếng để hai bà cháu nếm thử, thuận tiện cho cháu xin chút đ.á.n.h giá để cải thiện haha."
La Tiếu về phía Nhạc Đào đang ở trong phòng hô: "Tiểu Nhạc Đào, mau tới đây, đây là món chị tự đó. Giúp chị nếm thử xem chỗ nào cần cải thiện."
La Tiếu dối. Ban đầu cô định đem phương pháp bánh cho đám Tiêu Cảnh Dục để nhà hàng thêm chút hương vị mới mẻ. Dù , nếu kiếm tiền, cũng thiếu phần của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-623.html.]
Tiểu Nhạc Đào lễ phép : "Em chào chị ạ."
La Tiếu thấy bàn vặn một cái đĩa sạch, liền đặt một miếng bánh xuống đó, chia mỗi đĩa một miếng: "Bà Liễu, hai bà cháu ăn . Bây giờ cháu trở về giúp sư phụ cùng sư mẫu dọn dẹp. Lát nữa cháu tới hai cho cháu nhận xét đó."
Bà Liễu thể nha đầu là sợ bà ăn nên mới , bà đưa mắt cháu trai nhỏ bên cạnh đáp: "Được"
Trở về, Lục Nghị Thần giúp sư phụ dọn dẹp sân, La Tiếu cũng giúp sư mẫu dọn dẹp phòng bếp. Xong xuôi bốn nhà chuyện phiếm.
La Tiếu nhấp một ngụm : "Sư phụ, mùi vị hồng cũng tệ ?"
Dương Kiến Thành cũng nhấp một ngụm đó : "Hương vị cam thuần, ngọt thanh, nước màu đỏ tươi, quả thật tệ ."
La Tiếu : "Hồng là một loại lên men với đặc tính ôn hòa. Uống hồng mùa đông tác dụng ấm bụng và chống lạnh, còn thể tăng cường khả năng miễn dịch của cơ thể."
Phùng Thục Mẫn xong bật :" Không nghĩ tới uống còn nhiều cái để như ."
Dương Kiến Thành nhâm nhi một ngụm : "Trà. Có nhiều thứ để ."
Dương Kiến Thành La Tiếu hỏi: "Lúc nào về Cát thị?"
La Tiếu ngoan ngoãn đáp: "Qua mười lăm con sẽ , trở về còn thu thập một chút."
Dương Kiến Thành trầm ngâm tách tay: "Sau khi về nhớ chăm chỉ ôn tập, việc học hành luôn ưu tiên hàng đầu. Sư phụ ở Đại học Y Bắc Kinh chờ con."
Phùng Thục Mẫn cao hứng : "Học y thật mệt mỏi. Để con bé học y cái gì, báo danh Đại học Ngoại ngữ Bắc Kinh (BFSU) ? Năng lực học ngoại ngữ của con bé như , rõ ràng phương diện là thiên phú dị bẩm, ông một hai để con bé học y."
Dương Kiến Thành bà cụ nhà tranh luận liền phục đáp trả: "Con bé còn cần học mấy môn ngoại ngữ đó ? Không tranh thủ khi còn trẻ trau dồi tri thức thì cái gì? Học y cái gì , tương lai thể giúp đỡ cho càng nhiều , huống hồ, rõ ràng thiên phú về y học của con bé hơn một bậc."
La Tiếu sợ hai vì cô mà giận dỗi, vội vàng lên tiếng: "Sư phụ, sư mẫu, hai đừng tranh luận nữa. Hiện tại con ghi danh Đại học Y Bắc Kinh đó đăng ký môn tự chọn là ngoại ngữ, đến lúc đó con học song bằng hơn ? Hoặc là con dùng ba năm, cũng thể là thời gian ngắn hơn thành việc học bên Y Bắc Kinh, học ngoại ngữ tự chọn ?"