La Tiếu đáp: "Chắc cũng , thím ạ! Chúng cháu cùng máy kéo của thôn."
Bà thím , : "Thế thì !"
Thế là, khi trả tiền xong, mấy họ dùng xe kéo của trạm thu mua phế liệu giúp cô chở đồ, hai mới đưa hết bàn ghế chỗ sân gần chỗ rẽ ở đầu đường, nơi đây dùng để tập trung đồ của Uỷ ban cải cách, bây giờ chỉ còn là nơi hoang phế.
Chờ khi hết, La Tiếu nán thêm một lúc nữa, chắc chắn những đó về hết trạm thu mua phế liệu cô mới để gọn đồ chỗ giấu, đó mới rời .
Nghĩ đến việc tìm mối cá còn xong, cô thở dài và về phía , xem chẳng còn hi vọng gì .
Dù máy khâu cũng mua , coi như phí công chuyến , hơn nữa còn mua ba chiếc ghế, La Tiếu vui, nghĩ đến khi ngôi nhà của , cô sẽ sơn bộ bàn ghế bày nó . Đang mừng thầm trong bụng, bỗng cô thấy tiếng quát lớn: "Tránh , mau tránh !"
La Tiếu phản ứng kịp, vội tránh sang một bên, cô đầu thấy một chiếc xe jeep đang lao xuống từ con dốc phía .
đúng lúc , một chiếc xe bò kéo từ trong ngõ nhỏ , trong lúc gấp gáp, đàn ông hét tránh đó lao tới theo bản năng, cố gắng ngăn cho xe bò .
Động tác lanh lẹ, cả chiếc xe bò và xe đều cứu, nhưng đồng chí đó chiếc xe jeep đang lao xuống đ.â.m trúng bay lên.
Những thấy đều hét lên, La Tiếu kịp nghĩ bất cứ điều gì, vội xông lên, may mắn , chỗ đàn ông rơi xuống là một đống cát to chứ mặt đất, ít nhất cũng giảm bớt mức độ thương tích.
Nghĩ theo bản năng gọi cấp cứu '120' nhưng còn kịp miệng cô nhớ , hiện giờ dịch vụ '120', thế nên cô đành hét lên với đ.á.n.h xe bò vẫn đang sợ ngây cả : "đừng ngây thế, mau dọn chỗ xe để đưa đến bệnh viện."
Bị La Tiếu hét lên, đ.á.n.h xe bò bừng tỉnh, đó vì cứu họ nên mới xảy chuyện, nếu đó xả thì bây giờ đ.â.m là chính họ.
Khi La Tiếu chạy đến chỗ đó, ông lão sàng cát định tiến sát thương, La Tiếu vội vàng : "Ông ơi, ông đừng động vội, để kiểm tra hãy dịch chuyển, tránh chẳng may gãy xương tổn thương bên trong, nếu thương hai thì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-63.html.]
La Tiếu thấy đàn ông đó hôn mê nên vội : "Đồng chí hãy cố gắng lên, chúng sẽ lập tức đồng chí đến bệnh viện."
Kiều Dục thể ngờ rằng, thành nhiệm vụ, vốn dĩ định tiện đường đến thăm cha của một chiến hữu, thành gặp chuyện , thấy cô gái mặt kiểm tra vết thương cho , từ từ nhắm mắt .
Anh còn tiếng cô gái gọi: "Anh đừng ngủ, cầu xin đó, đừng ngủ, đưa đến bệnh viện ngay đây."
Lúc La Tiếu thấm thía câu , lúc cần dùng mới học quá ít, mặc dù cô theo ông Dương học Trung y, nhưng bao giờ cô xử lý vết thương nào nghiêm trọng như thế .
Nhớ đến chiếc gùi, cô lập tức nhờ ông lão mang đến giúp cô, bây giờ cũng chẳng thể để ý nhiều đến thế, cô dùng chiếc gùi để yểm hộ, lấy từ gian vài cây địa du, cầm m.á.u cho , nếu e rằng đến bệnh viện cũng chịu nổi nữa.
Chờ đến lúc cầm m.á.u , cô mới kiểm tra và phát hiện gãy xương đùi.
La Tiếu : "Mau đưa bệnh viện."
Cô ngẩng đầu , chiếc xe bò còn qua đến nơi, cô hét lên: "Mấy còn lề mề gì ? Cứu là quan trọng nhất."
Ông lão đ.á.n.h xe bò thấy tiếng La Tiếu hét, liền vội vàng định đưa xe qua, nhưng hai con bên cạnh ngăn , cho , La Tiếu nổi giận.