La Tiếu từ phòng bếp , tiếng chuyện của Tiêu Nhã, thiếu chút nữa lên: "Tiêu Nhã, đây là La Húc Viễn hai , trai ?"
Tiêu Nhã ngẩng đầu liếc La Húc Viễn, gật đầu : "Ừm, trai thật."
La Tiếu xong liền nghiêng ngả, với tính tình của hai, nếu thể lọt mắt Tiêu Nhã, cuộc sống khẳng định sẽ thú vị, sự nhiệt tình của Tiêu Nhã nhất định sẽ thể hòa tan khối băng .
Xoay giới thiệu hai: "Đây là Tiêu Nhã, bạn học kiêm luôn bạn của em."
mà La Tiếu cũng , nhân duyên cũng dựa duyên phận, cho nên cô sẽ áp đặt suy nghĩ của bản lên hai với bạn , dù thế nào thì Tiêu Nhã cũng thi trường ở thành phố, chừng sẽ cơ hội.
Tiêu Nhã dắt xe đạp trong sân, đưa đồ cho La Tiếu: "Thực sự sân của cô tao nhã."
Ở tường sân của La Tiếu trồng ít hoa, trong sân trồng ít cây bạch quả, tàng cây còn xích đu với bàn, phía thêm ngon, trong sân liền thể ngửi thấy mùi thơm của .
Tiêu Nhã thật thoải mái, dạo một vòng trong sân, Tiêu Nhã : "Tiếu Tiếu, cô thật hưởng thụ."
Sau đó xuống xích đu tàng cây bạch quả.
La Tiếu : "Ngồi xích đu là thưởng thụ?"
Tiêu Nhã ngẩng đầu trời, : "Đâu chỉ là một cái xích đu đơn giản như , uống một ly tàng cây sách, ngửi mùi hoa trong vườn, hạnh phúc cỡ nào."
Sau đó hỏi: "Rau trồng ở sân đều do cô tự ?"
La Tiếu : " , đất trồng rau qua thì vẻ lớn, thế nhưng thể trồng ít loại, một hồi nữa sẽ nhờ hai hái dưa hấu giúp cô, bảo đảm cô sẽ thích."
La Húc Viễn ở một tàng cây khác, từ lúc nào cầm một quyển sách , em gái nhắc đến tên , liền ngẩng đầu qua.
La Tiếu : "Anh hai, em giữ bạn học ở ăn cơm, một hồi nữa qua sân hái dưa hấu, nhớ để giếng lanh."
La Tiếu và Tiêu Nhã cùng phòng bếp, rửa sạch dưa mới hái ở trong sân về, đưa cho Tiêu Nhã để cô ăn thử.
Hai ở phòng bếp , La Húc Viễn đem dưa hấu lạnh về chỗ tàng cây, tiếng thỉnh thoảng truyền từ phòng bếp, nghĩ tới bạn của em gái cũng tệ, chí ít cô thể giúp em trở nên hoạt bát.
Buổi trưa ăn cơm xong, lúc đầu Tiêu Nhã còn chút câu nệ, thấy La Húc Viễn gắp rau cho La Tiếu, nghĩ vẻ ngoài hai La Tiếu mặc dù lạnh lùng cẩn trọng, nhưng thật cũng tệ lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-640.html.]
Một bữa cơm, Tiêu Nhã thỏa mãn: "Tiếu Tiếu, cô cơm quá ngon, nếu như bình thường đều ăn thì ."
La Tiếu nhạt : "Sau cô về thành phố, bình thường thể đến nhà khách, sẽ nấu cho cô ăn."
Tiêu Nhã đem đầu dựa La Tiếu, : "Tiếu Tiếu, cô thực sự quá , sẽ đem nguyên liệu nấu tới cửa, đến lúc đó cô đừng chê phiền."
Tiêu Nhã , La Tiếu đang chuẩn tiến hành dụ dỗ cô .
Sau khi ăn xong, La Tiếu mổ quả dưa hấu , cho Tiêu Nhã ăn thử một miếng, cô lập tức giơ ngón cái lên: "Tiếu Tiếu, loại dưa cũng ngon, thậm chí thể so ngon hơn với những quả bán ở ngoài."
"Ngon thì ăn nhiều một chút, chờ cô về, nhớ mang hai quả về cho nhà ăn thử."
"Làm thể hổ như , ăn còn mang về, sợ cô sẽ để tới nữa."
"Được , đừng tiết kiệm giúp , cũng là loại đắt gì, dù thì mấy ngày nữa , mấy thứ cũng cho ăn khác ăn còn lúc tươi."
Tiêu Nhã ngẫm cũng thấy đúng, liền : "Được, để da mặt một , cảm ơn Tiếu Tiếu."
đảo mắt thở dài: "Tiếu Tiếu, sẽ nhớ cô."
La Tiếu : "Được , qua mấy ngày nữa, chúng sẽ gặp ."
Tiêu Nhã : "Chỉ mong thể thi đậu."
Tiêu Nhã đăng ký chính là đại học luật, bản chứng cứ phân tích chắc là vấn đề, La Tiếu : "Bản chứng cứ phân tích đ.á.n.h giá hẳn vấn đề, cần lo ."
Buổi chiều mặt trời ngả về phía tây, lúc Tiêu Nhã mới chuẩn , La Tiếu để cô mang theo hai quả dưa hấu và mấy trái dưa chuột, dù cũng xe cần cầm về.
Tiêu Nhã trò mặt hai nhà mang nhiều thứ như , ít nhiều cũng chút ngượng, nhưng để ăn ngon thì cũng đành liều mạng.