Con dâu út của nhà họ Tần vội vàng đến vườn rau ở phía hái vài quả dưa leo và cà chua về rửa sạch sẽ: "Trong nhà cũng thứ gì , những thứ thím rửa , các cháu mang theo mà ăn, đừng chê nhé."
La Tiếu thoải mái nhận lấy, : "Sao cháu thể chê? lúc thể giải khát ở tàu."
Rời khỏi nhà họ Tần một đoạn xa, La Húc Viễn nhỏ: "Tiếu Tiếu, những năm đó vất vả cho em ."
La Tiếu La Húc Viễn, hai thường ngày tính tình chút lạnh nhạt mà lúc hai mắt đỏ lên, cô vì điều gì mà như : "Anh hai, đều qua cả . Hơn nữa nếu như ở nông trường thì em cũng sẽ gặp ông nội Viên và sư phụ, sư nương của em. Cũng sẽ học bản lĩnh như bây giờ, cứ coi như ông trời ban một nhiệm vụ lớn nên con cũng khổ tâm chí ."
La Húc Viễn nụ gương mặt em gái nhưng chứa nước mắt. Em gái luôn luôn lạc quan như , cho tới bây giờ cũng từng than vãn những điều đây với bọn họ.
Sau khi về còn chữa khỏi bệnh cho và cả, em gái như , mấy em họ tu phúc từ mấy đời.
La Húc Viễn thẳng ánh mắt của La Tiếu: "Tiếu Tiếu, hai sẽ thương yêu em, sẽ để khác hại em. Anh hai sẽ thật cố gắng để em sống hơn những khác."
La Tiếu hai đang nghiêm túc: "Được, em sẽ chờ hai đối xử với em, nhưng chúng dùng hai tay thật vững chắc để sáng tạo một cách đến nơi đến chốn."
La Húc Viễn thể ý của em gái, đưa tay gõ gõ lên đầu cô. Tiếc là La Tiếu né tránh, đó bật chạy mất.
Đợi đến khi hai sắp đến ga tàu, La Húc Viễn vô cùng trịnh trọng : "Tiếu Tiếu, em yên tâm, hai sẽ luôn luôn thành thật , thành thật việc, dần dần để lớn lên trở thành đại thụ che trời, chỗ dựa cho em."
La Tiếu lời của hai cảm động: "Vâng, Tiếu Tiếu ."
Lúc đến ga tàu, La Tiếu vẫn quên quán hoành thánh : "Ông chủ, cho cháu hai bát hoành thánh, ba cái bánh nướng."
Ông chủ ở sạp hàng : "Được, các cháu , sẽ xong ngay."
La Tiếu tìm một chỗ xuống: "Anh hai, hoành thánh ở đây cực kỳ ngon, kém gì tiệm cơm quốc doanh bên ngoài nhà máy cơ khí."
La Húc Viễn thích dáng vẻ sức sống tràn đầy, tinh thần phấn chấn của em gái. Em gái của La Húc Viễn nên là như , luôn luôn vui vẻ buồn lo, vì càng cố gắng hơn nữa, mới thể hậu thuẫn cho em gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-648.html.]
Hoành thánh nhanh chóng mang lên, La Tiếu : "Anh hai, mau nếm thử ."
Gương mặt La Húc Viễn cũng tràn đầy ý , ăn thử một miếng gật đầu : "Hương vị quả thật tệ, nguyên liệu ."
Hai em họ ăn xong, thời gian cũng còn nhiều lắm. Tính tiền xong, hai dậy chuẩn sân ga.
Hai mua vé giường , sáng sớm mai thể về đến ga.
Vì vé giường nên hai đều mua giường giữa.
Nghe thấy âm thanh xình xịch của tàu hỏa, thấy tàu hỏa chạy từ phía xa đến, La Húc Viễn lưng em gái, tuy chỉ là ga tàu nhỏ, nhưng vì liên quan đến nông trường nên đến bắt xe cũng ít.
Hiện giờ vẫn còn sớm, trong toa tàu đều đang hoạt động ở bên . Hai em họ tìm chỗ của . Hôm nay hai cũng mệt, vì khi rửa mặt liền lên chỗ của .
La Tiếu lấy sách t.h.u.ố.c từ trong túi đeo chéo của , đây là thói quen cá nhân của cô. Cho dù là ở , khi ngủ đều thói quen sách. La Húc Viễn cũng cầm một quyển sách tay, thấy em gái , cũng bắt đầu .
Đến khi trời sắp tối, tàu đến trạm kế tiếp. Có hai trong khoang, một bà cụ và một phụ nữ trung niên, nhưng khi lên tàu hai chút mờ mịt, tìm chỗ của .
Hỏi những bên cạnh xong, khó khăn lắm mới tìm chỗ. Đợi khi tìm , hai bắt đầu cảm thấy khó xử, hai họ từng ngoài, vé tàu là nhờ khác mua giúp. Người giúp đó là bà cụ ngoài, vì giường và giường giữa đều hết vé nên mua vé giường .
Không ngờ rằng đến lúc bọn họ đổi , vốn là một cô gái đổi thành một bà cụ, tạm thời còn cách nào đổi vé, chỉ đành đưa hai lên xe , để hai họ tự nghĩ cách.