La Tiếu suy nghĩ một chút, tiếp tục : "Thật hôm nay cũng xem qua một chút bài trong sách, hóa thứ đều học qua ."
"Đừng là nhảy lớp nha?"
"Ừm, sư phụ của khai giảng cũng qua, học kỳ sẽ trực tiếp nhảy sang năm hai đại học."
"Tiếu Tiếu nhà thật là giỏi nha."
"Cậu cũng đừng khen như , chỉ sợ cái đuôi của sẽ dựng thẳng lên trời."
Thời gian cũng trôi qua thật nhanh, chỉ trong nháy mắt đến ngày lễ Quốc Khánh, trường học thông báo cho học sinh nghỉ lễ ba ngày, nhưng mà tối nay ở trường tổ chức tiệc chào đón học sinh mới, nên mời các học sinh đến tham dự.
La Tiếu khi nhập học cũng trở về nhà một , bởi vì trong thời gian , cô đều đổ dồn việc sách giáo khoa, nhân ngày nghỉ lễ, cô sẽ theo sư phụ đến bệnh viện để bắt đầu thực hành.
Cô cũng khác đàm tiếu, càng gây thêm phiền phức cho sư phụ, cho nên từng giây từng phút cô đều dành cho việc sách, còn tìm thêm giáo viên phụ đạo tìm những bài thi của những năm , tự hai , cho đến khi thật sự còn vấn đề gì mới tìm gặp chủ nhiệm khoa về cuộc thi.
Bởi vì Dương Kiến Thành giới thiệu và đảm bảo, cũng rằng La Tiếu tự học gần xong hết các khóa học của trường, cho nên chủ nhiệm khoa cũng để một học sinh năng lực như thế , lãng phí thời gian.
Vì ông : "Với tình huống của em, lãnh đạo trường cũng đến, hơn nữa em còn giáo sư Dương đảm bảo, cho nên tin tưởng em sẽ cho khoa của chúng thất vọng. Tuy lãnh đạo đặc cách cho em, nhưng mỗi một môn học, em đều qua cuộc thi và đạt điểm tương ứng. Thì em mới thể vượt cấp, em hiểu ?"
La Tiếu gật đầu, : "Dạ, em cảm ơn chủ nhiệm nhiều, cũng như cảm ơn lãnh đạo trường học vì thể cho em cơ hội như . Những gì thầy em đều hiểu rõ, em thể bảo đảm sẽ thành tất cả các tín của năm thứ nhất, đó mới vượt cấp."
Đêm nay trường đại học tổ chức tiệc đón chào học sinh mới, các thành viên trong ban văn nghệ sớm bắt chuẩn những tiết mục, cô cũng là thành viên nên cũng bỏ ít công sức để tuyên truyền, một lớp hai tiết mục.
Lớp bọn họ trình báo sẽ diễn hai tiết mục, tiết mục đầu tiên là tác phẩm nhỏ mang tên [Giấc mộng], và tiết mục còn chính là hát đơn ca bài [Thơ ấu].
[Giấc mộng] là tiểu phẩm do La Tiếu , chủ yếu là kể về câu chuyện của ba đến từ ba nơi khác , nhưng chung một giấc mộng, cuối cùng trải qua quá trình học tập chăm chỉ, bọn họ cùng thi một trường đại học.
Người cố vấn và chủ nhiệm lớp cũng xem trọng tiết mục , bạn học tham gia diễn xuất cũng cố gắng, ngay cả giờ ăn cơm vẫn về nội dung vở kịch. Còn về phần tiết mục đơn ca càng đến, Đồng Dao lúc còn thành viên trong ban quản lý, đáng tiếc là chọn Nghiêm Như Nguyệt.
Cho nên cô bắt lấy cơ hội , để chứng minh bản xuất sắc hơn Như Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-714.html.]
Tiệc chào mừng tổ chức đúng như dự định, tiểu phẩm [Giấc mộng] chào đón, tràng pháo tay cũng kéo dài lâu, khiến cho giáo viên và những bạn học ở phía xúc động ngừng, họ cảm thấy như thấy chính của lúc xưa.
Các bạn diễn cúi đầu chào cảm ơn lui về hậu trường.
Vào lúc La Tiếu cảm thấy yên tâm thì Nghiêm Như Nguyệt cũng đến tìm: "La Tiếu, chuyện ."
La Tiếu khó hiểu Nghiêm Như Nguyệt hỏi: "Xảy chuyện gì ?"
Nghiêm Như Nguyệt thoáng qua những bạn học khác, nhỏ giọng : "Giọng của Đồng Dao xảy vấn đề , hiện tại cổ họng cô đau, chỉ sợ sẽ hát ."
Vốn dĩ những bạn học khác thấy tiết mục đầu tiên của lớp thành công như , còn nghĩ, đợt học sinh của khoa y học lâm sàng thể lấy thứ hạng , nhưng nếu Đồng Dao xảy vấn đề, điểm tổng hợp thì sẽ thấp.
Có bạn học : "Đi tìm khác lên thế ."
Vì nếu buổi diễn , thì cũng lớp của họ sẽ xếp hạng thứ mấy.
Nghiêm Như Nguyệt liếc mắt nọ một cái, : "Lúc thể tìm thế ở chứ?"
Mọi lúc cũng đều hết ý, La Tiếu : "Vậy chúng đến hậu trường xem ."
Tiết mục của Đồng Dao ở phía , sang đó xem thử coi cứu tình huống . Chờ cho La Tiếu và Nghiêm Như Nguyệt đến đây, thì cố vấn và lớp trưởng mặt ở đây từ lúc nào, thật sự thì Đồng Dao cũng lên biểu diễn, nhưng cô sợ bản sẽ hát , mấy ngày nay cô đều luyện tập ở mức cường độ cao.
Có thể mấy ngày nay nghỉ ngơi , cũng bảo vệ giọng hát, hơn nữa cũng do bản cô quá hưng phấn. Sáng nay cô thấy cổ họng chút khó chịu, chỉ nghĩ uống nhiều nước sẽ việc gì, buổi chiều cảm thấy cổ họng hơn một chút, liền bắt đầu luyện tập.
khi ăn cơm xong, cổ họng cô vô cùng đau, lúc nào cũng ho khan, hiện tại thể thành tiếng .