La Tiếu : "Thím, cháu vẫn học, trường học cũng báo danh, sẽ cùng với học sinh sơ trung năm nay tham gia cuộc thi để học lên, thím cứ yên tâm .
Đừng quên là cháu theo giáo sư Dương học trung y, lúc ở núi tìm ít thảo d.ư.ợ.c bán một chút tiền, cho nên thím thật sự cần lo lắng cho sinh hoạt của con, so với nhà họ La thì cháu sinh hoạt càng hơn."
Vừa nhắc tới nhà họ La, thím Diêu tức giận nữa: "Thím chứ tại nhà họ La đối xử với cháu như , thì vợ chồng nhà họ La căn bản là cha ruột của cháu, vì con trai của chính dĩ nhiên chuyện hổ như .
Đừng để cho thím gặp bọn họ, thím sẽ mắng c.h.ế.t hai hổ bọn họ, thực sự là tâm tư quá ác độc, thể chuyện như ."
Chờ thím Diêu bình phục , La Tiếu liền cáo từ rời , thím Diêu cũng cô , nóiở nhà ở một buổi chiều hãy , đến thế nào cũng gặp mặt .
La Tiếu cũng ngày hôm qua từ trong đội , thì chuyện trong thôn cách nào bàn giao, thím Diêu vốn cho La Tiếu mang theo thức ăn trở về, nhưng La Tiếu còn mang đệm chăn trở , thực sự cầm theo .
Thím liền mang bánh bao buổi trưa còn đưa hết cho La Tiếu mang về, với cô buổi tối về đến nhà liền cần đốt lửa nấu cơm.
La Tiếu chỉ mang một bộ đệm chăn, hai khối vải bố thím Diêu cô mang , là đến trường mặc hơn một chút, cũng chịu để .
Cho nên La Tiếu cũng chỉ thể mang theo hai khối vải vóc trở về, để cho thím Diêu chừng hai cân táo đỏ, khiến thím Diêu rơi nước mắt, ở trong lòng nghĩ đứa nhỏ như mệnh khổ như thế.
Thím Diêu đưa La Tiếu khỏi viện gia chúc, La Tiếu mới ngăn cản ý định đưa cô ngoài của thím Diêu, thời gian sẽ đến thăm, việc sẽ thư cho bọn họ, lúc mới bước nhanh hướng về nhà ga.
Khi ngang qua bưu cục, cô gửi thư cho Viên ông nội và ông bà nội Dương, còn gửi cùng với thư hai cân táo đỏ.
Làm xong thì tâm tình sung sướng đến nhà ga, trong lòng nghĩ chờ tiền thì cô sẽ mua một cái đồng hồ, nếu xem thời gian quá tiện.
Xe đến bến, chờ đến giờ xuất phát, La Tiếu mua vé xe, mang hành lý bỏ lên nắp xe phía , chính cũng phía , tránh chen chúc ở phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-74.html.]
Chờ sắp đến giờ thì tài xế và bán vé mới lên xe, từ bến xe xuất phát cần năm giờ, trải qua một đường xóc nảy cuối cùng cũng coi như là đến giao lộ công xã, La Tiếu xuống xe nghỉ ngơi một hồi mới dậy trở về.
Thực sự là cái mùi vị xe thật sự choáng đầu, cũng còn may hiện tại trời tối muộn, dọc theo đường còn gặp trong thôn việc ở công xã.
Trong đó một là chồng của Lý Tú Lan, Cao Thuận Nghĩa, Cao Thuận Nghĩa thấy La Tiếu mang theo cái gùi trở về, khỏi nhiều hơn mấy , trong lòng nghĩ La Tiếu cũng thật là năng lực, cũng đây là mang theo món đồ gì trở về.
Trong thôn vị thím mở miệng hỏi: "La Tiếu, cháu về ?"
La Tiếu che giấu nổi, liền hào phóng : "Đi lấy chăn đệm." Cô trong thành phố, chỉ lấy chăn.
May mà hiện tại đến cửa thôn, bằng còn hỏi bao nhiêu vấn đề nữa, chào hỏi một hồi thì đến đường về nhà.
Đi mấy bước liền thấy Lục Nghị Thần đang ở cửa nhà vung vẩy tro bụi quần áo, La Tiếu nghĩ thầm ngày hôm nay tan tầm vẫn đúng là sớm.
Lục Nghị Thần cau mày hỏi: "Ngày hôm qua cô trở về ?"
Nói xong La Tiếu, còn đang chờ cô trả lời.