Chỉ khi cô chuẩn kiểm tra an , thì phía gọi cô , thì thấy La Tiếu mặc một chiếc quần đen, áo khoác màu cà phê, tay cầm một đó hoa tươi ngay đó.
Lần đầu tiên Cảnh Yến Thu hạnh phúc như , khiến cho nhà họ Cảnh đến tiễn cô chút bất ngờ, đến khi ông nội Cảnh thấy La Tiếu thì hiểu ngay, La Tiếu chào ông nội Cảnh, mới đến bên cạnh Cảnh Yến Thu: "nếu quyết định nước ngoài học tập, thì đừng lãng phí thời gian ở đó, chăm chỉ học nha."
Cảnh Yến Thu gật đầu: " sẽ học tập thật chăm chỉ, cảm ơn tới tiễn ."
Ngoài hoa, La Tiếu còn chuẩn cho cô một ly thanh tâm , đây là sản phẩm chất lượng nhất định , lấy từ trong gian, thì thầm bên tai Cảnh Yến Thu mấy câu: "Cầm lấy , nếu lỡ gặp chuyện thì thể tác dụng nhiều đó."
Cảnh Yến Thu ôm lấy La Tiếu: "Cảm ơn , La Tiếu."
La Tiếu nhẹ nhàng : "Tạm biệt, bảo trọng, bạn của ."
Cảnh Yến Thu khu vực kiểm tra an , khi tạm biệt , nước mắt rưng rưng, cô đến chỗ tại Hongkong ở vài ngày, mới chuyển máy bay đến San Francisco ở Mỹ, ở đó sẽ đưa cô đến thành phố Palo Alto, cô sẽ thành việc học của tại đại học Stanford.
Đợi thấy nữa, La Tiếu mới chuẩn về trong thành phố, ông nội Cảnh mở miệng: "La Tiếu, cảm ơn cháu đến tiễn Yến Thu."
La Tiếu nhẹ nhàng: "Cháu và Yến Thu là bạn bè, tới mấy năm, cháu nhất định đến tiễn ."
Ông nội Cảnh gật đầu: "Chúng cùng về , ông thuận đường đưa cháu về."
La Tiếu : "Cảm ơn ý của ông nội Cảnh, cơ mà cháu tự lái xe đến đây ạ."
Ông nội Cảnh kinh ngạc: "Cháu tự lái xe tới?"
La Tiếu gật đầu: "Cháu học ở trường dạy lái xe, đến sửa xe cháu cũng học ."
Nói xong còn bật : "Có là ông cảm thấy thể tưởng tượng nổi ."
Thời đại lúc bấy giờ lái xe nhiều, theo quan niệm của , lái xe vốn là việc của đàn ông con trai, ông nội Cảnh ngạc nhiên cũng là điều bình thường.
Ông nội Cảnh : "Xem nhà cháu là văn minh."
Mấy đến bãi đậu xe, La Tiếu chào tạm biệt nhà họ Cảnh, lái xe một cách thuần thục, kỹ thuật lái xe thua kém tài xế kinh nghiệm lâu năm.
Dù hôm nay cũng xin nghỉ học , cô cũng ý định trở về trường lên lớp, trực tiếp lái xe đến cửa hàng bách hóa tìm chị họ.
Lúc Ninh Lăng Ngữ thấy La Tiếu còn ngơ một lúc: "Tiếu Tiếu, hôm nay em đến đây, học hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-752.html.]
La Tiếu : "Em một bạn nước ngoài hôm nay, em xin nghỉ học để đến sân bay tiễn , lúc về thì thuận đường ghé chỗ chị một lúc."
Ninh Lăng Ngữ tìm một cái ghế cho cô xuống: "Triệu Giai Ngưng kết án ."
"Hôm qua em ."
"Chị cha chị , cô còn gặp mặt cha của em, bên đó gọi điện thoại đến cha em từ chối ."
"Chẳng qua là mấy lời dễ , giả vờ đáng thương, giả hoa sen trắng, còn thể chuyện gì chứ."
"Lần tên tuổi của cô hủy hoại ."
"Nghe chị lời , chị vẫn thấy tiếc cho cô ."
"Chị chính là cảm thán một chút, hai bọn chị thể là cùng lớn lên, lúc nhỏ tất cả đều chị nhường nhịn em gái, sức khỏe của cô .
Triệu Giai Ngưng từ nhỏ đa trí, lúc nào chuyện gì cũng để chị nhận tội , cô khá giỏi trong việc giả vờ vô tội. Chị mất mát thầm kín bao nhiêu, đó cô cố ý ngã từ lầu xuống để đổ tội cho chị, nếu như chị kiên quyết gọi cảnh sát, xém chút nữa để cô thành công .
Lúc sống như một cô công chúa nhỏ , bây giờ kết án tù, cuộc đời của cô cũng kịch tính thật, em xem nếu như cô an phận thì cũng đến mức như ngày hôm nay."
"Cũng đúng, lúc em tiểu tử nhà họ Khâu đính hôn , chị xem lúc đầu lớn vốn dĩ chỉ một câu bông đùa thôi, cô tưởng thật, còn nhiều chuyện, thật là một câu chuyện ."
"Được , chuyện nữa, thật hổ."
"Chị họ, chị ôn tập thế nào ?"
"Cũng , em cứ yên tâm ."
"Vậy thì , nếu như gặp chỗ nào hiểu, chị cứ ghi , gặp mặt thì em giúp chị giải đáp."
"Mấy tài liệu mà em đưa cho Tiêu Nhã, chị cứ theo mấy cái đó ôn tập là , chị xem qua một lượt , em đúng là lợi hại thật."